Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Pokemon: Cuộc Sống Thường Ngày

Chương 41: Chuyến thăm quan 5




Chương 41: Chuyến thăm quan 5

Ryuu vừa nằm nghỉ ngơi trên ghế vừa nhìn vào một thiết bị giống máy tính bảng, mà thực ra nó chính là cái máy tính bảng, chỉ là trên thế giới này hiện nay chưa có thôi, trên màn hình đang hiển thị các dấu chấm đỏ không ngừng di chuyển.

Đây chính là thiết bị theo dõi vị trí của mấy đứa nhóc, hắn dùng nó để có thể kiểm soát tốt hơn, kết hợp với kỹ năng Aura của mình Ryuu có thể cảm nhận được liệu có pokemon nguy hiểm nào ở gần không để cảnh báo cho lũ trẻ.

Thời gian cứ thế trôi đi, chẳng mấy chốc đã tới gần giữa trưa, Ryuu cảm thấy đã đế lúc nên đi về, hắn nhấn vào cái nút đỏ trên thiết bị.

Ở xa mấy thiết bị con trên tay mấy đứa nhóc vang lên âm thanh ' tít tít' đây là tín hiệu đã tới thời gian tập hợp.

Tất cả lũ trẻ nhanh chóng đi theo hướng mũi tên trên thiết bị để quay trở lại nơi tập trung.

Ryuu đứng lên thực hiện vài động tác thể dục để thư giãn gân cốt rồi nói.

" Thu dọn đi Gastly, chúng ta chuẩn bị quay về phòng nghiên cứu thôi."

Gastly nghe thế nhanh chóng đem các dụng cụ cất vào trong dị không gian, hai đứa nhỏ cũng trợ giúp nó, thu dọn xong tất cả cùng đợi những người khác quay về.

Khoảng 5 phút sau đã có một đứa nhóc dẫn đầu quay về, tiếp sau đó những đứa trẻ khác cũng lục tục trở về thoáng chốc tất cả đã tụ hợp đông đủ, trên mặt ai nấy cũng đầy mồ hôi nhưng cũng không thể che dấu được sự hứng khởi.

" Sao chuyến đi thế nào rồi, tự mình trải nghiệm cảm giác đi thám hiểm các nơi có phải rất thú vị không ?" Ryuu mỉm cười hỏi.

" Rất thú vị ạ, em đã quan sát được rất nhiều pokemon."

" Đúng vậy"

" Đúng là rất thú vị ạ."

....

Cả lũ nhao nhao nói về chuyện mình đã đi qua.

Ryuu thấy thế lên tiếng cắt ngang sự hào hứng của chúng.

" Được rồi, được rồi, tất cả trật tự, bây giờ đã đến lúc chúng ta quay trở về phòng nghiên cứu rồi, lát nữa quay lại viện nghiên cứu mấy đứa có thể trao đổi về chuyến thám hiểm của mình với nhau."

Lúc này tất cả đã bình tĩnh lại sau đó tất cả ngồi xuống nghỉ ngơi đôi chút cho lại sức trước khi đi về, Gastly đi tới rót cho mỗi đứa một cốc nước.

" Cơ mà trước đó đã tới lúc công bố người thắng cuộc thi tìm kiếm pokemon rồi nhỉ." Ryuu cười cười nói.

Sự hào hứng của bọn trẻ lại được thắp lên, thậm chí cả Serena và Chloe cũng hứng thú nhìn xem, các nàng cũng muốn biết ai sẽ là người chiến thắng.

Những đứa khác đứa thì khuôn mặt tràn đầy tự tin, đứa có chút hơi lo lắng không biết là số pokemon của mình có hơi thấp không

Ryuu đem cái máy tính bảng ra bên trên đã tổng hợp lại tất cả số lượng pokemon mà bọn trẻ tìm được.

" Để không làm mất thời gian thì anh sẽ công bố luôn người đứng thứ nhất, cũng là người đạt được phần thưởng đặc biệt, và đó là..." Ryuu hơi ngừng lại một chút.

Tất cả đều hồi hộp chờ đợi.

" Ash với số pokemon tìm được là 25."

" Yeah." Ash nhảy cẫng lên ăn mừng.



Những người khác nghe vậy khuôn mặtchỉ thoáng có chút thất vọng rồi ai cũng vui vẻ chúc mừng Ash.

" Cơ mà do Ash đã quá quen thuộc với viện nghiên cứu này rồi nên sẽ là bất công đối với những người khác.

Chính vì vậy nên kết quả của Ash sẽ không được tính trong cuộc thi này.

Vậy nên người sẽ đạt được phần thưởng là người đứng ở vị trí số 2 là May, với 16 pokemon tìm được."

???

Lũ trẻ nghe vậy ngớ người ra một chút sau đó lập tức quay qua chúc mừng May vẫn đang bất ngờ vì bản thân đã giành chiến thắng.

Bên cạnh là Ash cũng đang ngơ ngác vì bản thân bỗng nhiên lại trở thành người ngoài cuộc.

Biểu cảm của hai người giống nhau nhưng tâm trạng lại rất trái ngược, một cái từ dưới đất bay lên trên trời một cái thì thừ trên trời rớt cái bịch xuống đất.

Đợi lũ trẻ chúc mừng xong Ryuu liền tiến hành nghi thức trao giải.

" Được rồi May, em hãy tiến lên nhận lấy phần thưởng của mình."

Ryuu lấy ra phần thưởng đặt vào tay May, lũ trẻ ở sau cũng ngó nghiêng xem phần thưởng mà Ryuu nói là cái gì.

May cầm phần thưởng đưa ra cho mọi người quan sát, là một cái dây chuyền trông rất đơn giản, nó chỉ là một sợi dây xuyên qua một chiếc vảy.

Đây là một cái vảy có hai màu hồng và xanh rất đẹp, trong suốt, sáng bóng lại lấp lánh.

Lũ trẻ thấy phần thưởng thì hơi có chút thất vọng, Ryuu lên tiếng giải thích.

" Đây là phần thưởng chuyên môn dành cho May."

" Là sao ạ ?" May hơi nghi hoặc nhìn Ryuu.

" Đây là một cái vảy rất đặc biệt gọi là Prism Scale, nó có xác xuất rất nhỏ được tạo ra khi Milotic lột xác để lại, hay khi Feebas đạt được trạng thái đặc biệt mới có thể xuất hiện."

" Vậy nó có tác dụng gì ạ." May nghe rằng có liên quan tới Milotic liền rất hứng thú hỏi, nàng có ước mơ trở thành điều phối viên nên đương nhiên là rất có thiện cảm với pokemon có hình dáng xinh đẹp rồi.

" Nếu em để Feebas mang theo Prism Scale thì nó sẽ tiến hóa trở thành Milotic."

" Thật ạ, thứ này có thể để Feebas tiến hóa thành Milotic ạ ?" May cực kỳ bất ngờ, lập tức hỏi Ryuu để xác định lại.

" Thật" Ryuu mỉm cười nói.

May nghe Ryuu nói thì cực kỳ vui vẻ, nàng trực tiếp đem dây chuyền đeo vào trên cổ.

Mấy đứa nhóc khác nghe nói là vật phẩm có thể để pokemon tiến hóa thành Milotic thì cực kỳ hâm mộ, ai nấy đều vây quanh May muốn xem kỹ Prism Scale.

Chỉ có Ash vẫn đứng ở một bên buồn rầu vì vừa vụt mất phần thưởng.

Thực ra Ash cũng không hẳn là buồn vì không đạt được Prism Scale, cậu nhóc chỉ hơi thất vọng vì không được tính là tham gia trò chơi thôi.



Serena thấy Ash rầu rĩ liền tiến lên an ủi, chẳng mấy chốc Ash đã lấy lại được tinh thần, dù sao thằng nhóc này thuộc kiểu người lạc quan nên cũng không để bụng chuyện gì lâu.

Không còn buồn phiền nữa Ash liền quay trở lại trạng thái thường ngày, không ngừng diễn thuyết vế ước mơ trở thành pokemon đại sư của mình với Serena.

Serena ở một bên hào hứng nghe, ánh mắt ngưỡng mộ nhìn Ash.

Trẻ con có khác tình cảm gia tăng thật nhanh chóng.

Ryuu đứng ở đằng xa có chút cảm thán.

Cơ mà nghĩ lại thì nếu không cho Ash cái gì thì có vẻ sẽ khá là bất công với nó, dù sao thằng bé cũng đã nỗ lực rất nhiều.

Nghĩ đến đó Ryuu từ trong túi quần lôi ra một viên cầu.

" Oi Ash, bắt lấy này, coi như quà đền bù đi."

Ryuu đem quả cầu ném về phía Ash.

Ash hơi bối rối một chút nhưng cũng nhanh chóng tiếp được.

" Đây là ..."

Ash đưa viên cầu lên quan sát, là một quả cầu nhỏ màu vàng, nhìn đi nhìn lại vẫn không biết nó là cái gì thế là Ash lại quay sang nhìn Ryuu.

" Đây là Light Ball, ban nãy anh vô tình nhặt được, giữ lấy đi, sau này sẽ có tác dụng đấy."

Ryuu chỉ nói ra tên của vật phẩm chứ không giải thích chi tiết.

Ash há miệng định hỏi tác dụng của quả cầu thì bị những đứa trẻ khác cắt ngang.

" A, Ash cũng được nhận phần thưởng sao, vậy bọn em có được gì không."

" Đúng vậy, đúng vậy."

Cả lũ lại bắt đầu nhao nhao lên.

" Trật tự."

Ryuu quát lớn một tiếng khiến cho bọn trẻ giật mình sợ hãi lập tức im lặng cúi đầu xuống.

" Cuộc thi này anh đã nói thể lệ ngay từ đầy rồi, Ash chẳng qua là trường hợp đặc thù anh chưa cân nhắc tới nên mới có đền bù.

Còn lại thì tất cả đều là thi đấu công bằng thắng bại là tại mỗi người, không có cái kiểu đua đòi phần thưởng như vậy.

Sau này các em ra ngoài lữ hành đứa trở thành nhà huấn luyện đứa thành điều phối viên đều phải tham gia các cuộc thi đấu có thắng có thua là chuyện hết sức bình thường nếu có thua đó cũng là do năng lực của các em chưa đủ, chứ đâu thể bắt người ta trao giải cho các em được.

Các em nên tự cảm thấy xấu hổ vì hành động của mình đi. "

Ryuu nghiêm mặt giáo huấn bọn trẻ.

Bọn trẻ lúc này đều cảm thấy sợ hãi từ đầu chuyến thăm quan tới giờ Ryuu đều tươi cười hiền hòa nên bọn chúng mới hơi quá phận như vậy không ngờ lần này Ryuu lại nổi giận thế này.

Cả lũ cúi ngầm mặt xuống không giám nhìn thẳng vào Ryuu, tất cả đều cảm thấy bản thân có chút đòi hỏi quá đáng.



" Không được có lần sau rõ chưa ?"

" Dạ." Tất cả lí nhí đáp.

Ryuu lúc này khuôn mặt mới giãn ra.

" Thôi được rồi lần này bỏ qua đi nhưng lần sau phải nhớ ra ngoài không được thế đâu đấy.

Thực ra đây là lần đầu tiên mà cũng có thể là lần cuối cùng anh đi anh cũng có chuẩn bị một ít đồ cho mấy đứa đây."

Ryuu vừa nói vừa lấy ra một cái túi rồi đem nó đổ trên bàn.

Tất cả lúc này đều thở phào nhẹ nhõm sau đó ngẩng mặt lên xem Ryuu đã chuẩn bị gì cho chúng.

Trên bàn lúc này là một đống các loại đá trong suốt.

" Đây là gì ạ ?"

" Là các loại gem, loại đá này có tác dụng tăng lên uy lực chiều thức của pokemon, mỗi loại đá đều tương ứng với một hệ khác nhau, ở chỗ này có khoảng gần 30 viên, mấy đứa tự chia nhau đi."

Bọn trẻ mỗi đứa cầm lấy một viên quan sát, nhìn chán chê xong mỗi đứa tự cầm lấy vài viên cất đi.

" Nghỉ ngơi thế là đủ rồi chúng ta bắt đầu xuất phát trở về thôi."

Ryuu chờ chúng chia xong liền để chúng nhanh chóng chỉnh trang lại rồi đưa chúng trở về.

" Ừm, bây giờ mấy đứa còn đói không ?"

Ngay lúc chuẩn bị đi, Ryuu liền hỏi một câu không hề liên quan.

Bọn trẻ tràn đầy khó hiểu nhìn Ryuu, không biết Ryuu hỏi chuyện này để làm gì, không lẽ lại định cho bọn chúng ăn thêm một chầu bánh nữa cơ mà vừa rồi tất cả đều vừa uống no bụng nước rồi, hỡn nữa lúc trước cũng ăn uống rất đầy đủ nên bây giờ hoàn toàn không có cảm giác đói bụng thậm chí vẫn còn khá no.

Thế là cả lũ đều đồng loạt lắc đầu.

" Thế có no không ?"

Gật gật.

" Có muốn ăn trưa không ?"

Lại lắc.

" Tốt, anh hi vọng mấy đứa không quên là bây giờ khi quay lại chúng ta sẽ ăn trưa luôn, vậy nên nếu mấy đứa không ăn được mà bị hỏi hay bị mắng thì tự chịu nhé.

Chúng ta xuất phát thôi."

Nói xong Ryuu lập tức nhấc chân đi luôn.

Cả bọn nghe thấy lập tức đứng hình quay qua quay lại nhìn nhau xem là tiếp theo phải làm gì.

Kết quả là không có câu trả lời nên tất cả đều theo bước Ryuu trở về trong âu lo.

Ryuu đi đằng trước thỉnh thoảng liếc qua những khuôn mặt lo lắng rầu rĩ đằng sau, tâm trạng bỗng nhiên cảm thấy thoải mái khó tả.