Cô Ưng khẽ cười, khi Lộ Nhi ngồi xuống bên cạnh, mới nói:
“Cô Ưng, anh có thể tới đây, tôi thật thật vui. . . . . .”
“Lộ Nhi, tôi biết người trong lòng cô là ai, cho nên tôi chúc mừng cô đạt được ước muốn . . . . . .”
Đè xuống nỗi khổ trong lòng, trên gương mặt tuấn dật giống như mang theo một chiếc mặt nạ, nụ cười thản nhiên, đối với hắn đã là khó có được.
“Thật ra thì, lần này chúng tôi chỉ là bí mật thành thân, Hoàng thái hậu đã ban chỉ, mấy ngày nữa mới thật sự là thành thân. . . . . .”
Lộ Nhi thở dài, vừa hay chuyện này nàng cũng không nói cặn kẽ với Từ thái y, không ngờ ý tưởng lại trùng hợp như vậy.
“Cái gì? Cô nói Hoàng thượng, Hoàng thái hậu bọn họ đồng ý?”
Cô Ưng kinh ngạc nhìn Lộ Nhi, lại nhìn Hiên Vương, xem ra Hiên Vương cũng đã cố gắng hết sức mới có thể để cho bọn họ đáp ứng, tất nhiên cũng không phải là chuyện rất đơn giản.
“Đúng vậy, Hiên để tôi nhận nghĩa phụ, nghĩa mẫu, hiện tại tôi đã là nữ nhi của Từ thái y nổi danh kinh thành. . . . . .”
Lộ Nhi đắc ý cười một tiếng, Từ thái y ha ha cười nói:
“Lộ Nhi không ngại nhà ta đơn sơ là tốt rồi!”
“Cha a, làm sao lại thế chứ? Lộ Nhi biết, cha cùng nương, còn có hai ca ca đều là hiểu rõ Lộ Nhi nhất. . . . . .”
Cái miệng nhỏ nhắn ngọt ngọt, giống như quết mật, chọc cho người một nhà tâm tình thật tốt.
“Lộ Nhi, đừng đùa nữa, trước tiên là nói về chính sự!”
Sắc mặt Hiên Vương hòa hoãn một chút, căn bản hắn vừa thấy Cô Ưng là có chút tức giận, người này khiến cho hắn cảm thấy quá nguy hiểm. Nhưng thấy Lộ Nhi đối với hắn ta giống như là ca ca, mà hắn ta đối với Lộ Nhi, hiện tại cũng không có hành động đặc biệt nào, tâm tình hắn mới tốt lên không muốn so đo!
Cũng đúng, vừa rồi bọn họ đã bái đường rồi, còn lo lắng cái gì chứ?
“A, đúng, trước tiên là nói về chính sự, chính sự là, anh nói xem Hoàng thái hậu đã ban chỉ, nhưng tại sao công chúa vẫn cùng tôi đánh cuộc, nói rằng tôi và Hiên Vương không thể thành hôn được?”