Chương 50 Đều Là Kẻ Có Chuẩn Bị
Uy lực trận chiến của Tiêu Viêm và nhóm năm người Ngũ Kiếm Tiên diễn ra to lớn, kéo theo sự chú ý của rất nhiều người nơi xa.
“ Mạnh quá... Đây chính là sức mạnh của hắn sao?” Nhất Uy Long nơi xa nhìn cuộc chiến nói.
“ Theo như thông tin ta biết được, hắn cũng chưa bung hết sức mạnh. Xem ra đang tiết chế để cho đối thủ mạnh hơn phía sau” Lương Thiên Hương một bên nói.
Nhất Uy Long nghe vậy có chút trầm mặt, nếu nói về tuổi tác, Tiêu Viêm còn kém hắn vài tuổi, vậy mà sức mạnh đã lớn mạnh như vậy.
“ Không cần thiếu tự tin như vậy, nếu ra hết bài tẩy, sợ rằng hắn cũng chưa chắc đánh bại ngươi” Lương Thiên Hương nói.
“ Dù sao, ta nhất định sẽ đạt quán quân lần này, cho dù là đối thủ như thế nào đi chăng nữa” Nhất Uy Long nói.
Hai người họ không phải là khán giả phía sau duy nhất, phía xa, Khôi Hoàng cũng đang nhìn về cuộc chiến đánh giá.
“ Từ đầu đến cuối, đối chiến với kiếm trận do Ngũ Kiếm Tiên thi triển, tên này lại chưa dùng toàn lực, xem ra muốn đạt quán quân lần này, e rằng phải loại bỏ tên này trước” Khôi Hoàng nói.
Phải biết rằng, Đại Đấu Sư có ưu thế lớn nhất so với Đấu Sư chính là lớp giáp do linh lực hình thành, gọi là Đấu khí hóa giáp, đây chính là đặc trưng cơ bản nhất của một Đại Đấu sư. Trong suốt trận chiến, Tiêu Viêm chưa dùng tới nó.
Phía bên cạnh Khôi Hoàng xuất hiện một thanh niên, dáng vẻ có chút bặm trợn.
Tình hình có chút bất ngờ, Khôi Hoàng từ đầu cuộc thi đến giờ, gây hấn rất nhiều đối thủ, chưa từng thấy có đồng đội, vậy mà bây giờ đột ngột xuất hiện một thanh niên dáng vẻ khá thân cận.
Người thanh niên bặm trợn kia tên là Mộc Trọng Sơn, trong cửa ải thứ hai, đứng thứ 34.
“ Người này e rằng còn dấu bài, không nên lỗ mãng, trước tiên phải nâng cao điểm số hiện tại, đồng thời loại bỏ các nhân tố chưa xác định trong cuộc thi trước” Mộc Trọng Sơn nói.
“ Được rồi, cũng không phải là mỗi chúng ta nôn nóng, cứ chờ bọn người lộ ra sai sót, chúng ta mới bắt đầu ra tay” Khôi Hoàng nói.
Nhìn thấy chiến lực của Tiêu Viêm, nhóm người phía xa mỗi người đều xuất hiện cho mình mỗi suy nghĩ riêng, nhưng tất cả các thí sinh tham gia lần này đều đặt Tiêu Viêm lên đối tượng cạnh tranh nguy hiểm nhất trong danh sách cần loại trừ..... Tuy nhiên, ngoại trừ một người.
Phong Vân cũng bị sự náo động của trận chiến thu hút, từ một khối đá phía xa, Phong Vân xếp bằng ngồi ngay ngắn, đôi mắt lúc này mới chậm rãi mở ra.
Nghịch Long phía sau nói:
“ Linh Lực mang theo sức thiêu đốt cực kỳ, lại tinh thông dùng lửa, chiến lực của người này không tồi”
“ Chiến lực rất khá, nếu có thêm chút điều chỉnh, e là lúc đó mới gây nên chút hứng thú, với chiến lực bây giờ của hắn, sự là chưa đủ” Phong Vân chậm rãi đáp.
“ Người không định ra tay sao” Nghịch Long nghi vấn.
“ Đây là sân chơi của bọn hắn, ta không có hứng thú quá nhiều, đối thủ của ta lúc này, chính là vượt qua lão già lôi thôi khó xơi đó” Phong Vân nói, đối với cuộc tuyển chọn này, hắn hoàn toàn không có hứng thú quá nhiều.
“ Nhìn xem, lại có dị biến lại phát sinh” Nghịch Long nói.
Quay lại trận chiến của Tiêu Viêm, sau khi thi triển Hỏa Liên Xông Thiên với hai ngọn lửa dụng hợp, Hỏa liên hòa toàn thôn phệ quả cần năng lượng do năm người Nghiêm Anh thi triển.
“ NỔ CHO TA!!” Tiêu Viêm hét lên.
Tưởng chừng như trận chiến kết thúc, lúc này, một mỹ phụ đột nhiên xuất hiện ở trên không trung, tay điểm nhẹ, Hỏa cầu của Tiêu Viêm dừng lại trong chốc lát, nhân cơ hội đó, mỹ phụ đó đó đem nhóm người Nghiêm Anh thoát li.
Chỉ nghe âm thanh ngọt ngào vang vọng, đã không thấy người:
“ Khiến Tiêu Viêm công tử quả thật chê cười rồi, đồ đệ dạy không nghiêm, xin Tiêu công tử tha cho một mạng, điểm số của chúng xem như là phần chuộc mạng”
Tiêu Viêm cũng không quá bất ngờ, Ngũ Kiếm Tiên nhóm người là tinh anh của hai tông môn bồi dưỡng, nhất định sẽ không để bọn chúng m·ất m·ạng uổng phí.
Tiêu Viêm nhặt lên năm lệnh bài dưới đất, lấy hết số điểm trong thẻ bài, số điểm của hắn lúc này tăng lên gần tám trăm điểm.
“ Thứ cần thấy cũng đã cho bọn hắn thấy, mong rằng bọn hắn không khiến ta thất vọng” Tiêu Viêm cười nói.
Toàn là nhóm người giỏi chơi kế, mỗi người đều có kế sách riêng giành được quán quân lần này.
.....
Phong Vân đang ở một khu vực có một thác nước lớn, phía dưới đất phía xa, nằm đó một nhóm người trên đất, toàn bộ chính là những môn sinh tìm đến lấy số điểm của hắn, một ngày đầu tiên cũng kết thúc.
Từ lúc trận chiến Tiêu Viêm nổ ra to lớn, không suất hiện thêm một trận chiến với quy mô lớn khác, tuy nhiên, khắp khu rừng đều có thể cảm nhận được dấu vết chiến đấu mọi lúc.
Phong Vân ngồi nướng một khúc đùi Dê vừa săn được, khác với tất cả các thí sinh khác, hắn không muốn nỗ lực tranh điểm quá nhiều, chỉ cần điểm số không lọt dưới trăm điểm thì hắn chắc chắn vượt qua.
Đám người phía sau vừa đến, số lượng cũng không ít nhưng rất nhanh cũng bị hắn đánh ngất hết trên đất, điểm số trên tấm lệnh bài cũng chỉ nâng lên không quá trăm điểm.
“ Trời tối như thế này thuận lợi cho các môn sinh của hai tông môn bài binh bố trận t·ấn c·ông, bọn hắn biết vị trí của chúng ta rõ ràng, quá mất bất lợi, chúng ta phải thay đổi kế sách khác” Nghịch Long nói.
“ Ngày hôm nay ta đã khảo sát khu rừng, phát hiện rất nhiều thí sinh đã hợp tác với nhau để vượt qua đêm đầu tiên, các thí sinh chưa có đội như người, chắc chắn sẽ bị nhắm vào, đặc biệt thành tích của ngươi còn là thấp nhất trong hai vòng” Nghịch Long đưa ra nhận xét của mình.
Phong Vân vẫn một bên nướng thịt, tâm trạng vẫn thoải mái không có dấu hiệu của sự lo lắng.
Nhìn thấy Phong Vân hình như đã có chuẩn bị chi tiết cho riêng mình, Nghịch Long cũng ngưng thôi không nói.
Trăng trên cao đêm nay dù cho có sáng đến cách mấy cũng không thể sáng hết toàn bộ khu rừng, đây chính là thời cơ tốt nhất để đi săn điểm.
Một thanh niên anh tuấn đi giữa mảnh rừng u tối, thân mặt một bộ Thanh Y hoa văn chi tiết làm tôn lên khí chất của hắn, nếu lấy thang điểm mười làm tiêu chí, người thanh niên này cũng được bảy trên mười về vẻ bề ngoài.
Trương Tuấn là một môn sinh của Vân Linh tông, là một môn sinh bật hai.
Đi trong màn đêm như thế này một mình, đủ thấy người này tự tin vào thực lực của bản thân như thế nào.
Trương Tuấn bây giờ mới bắt đầu vào cuộc săn điểm, không riêng gì hắn, những kẻ có thực lực đều chọn ngày thứ hai mới bắt đầu săn điểm.
Trương Tuấn đột nhiên dừng chân, nâng lên cảnh giác.
Phía trước không xa, xuất hiện một bóng người ẩn trong màn đêm.
“ Giả thần giả quỷ ” Trương Tuấn tay xuất hiện một viên bi sắt, linh lực truyền vào khiến nó sáng lên, lao đến bóng đen phía trước rất nhanh, như một viên đạn thoát ra từ nòng súng.
Viên đạn phát ra ánh sáng vàng trong đêm, sức công phá của nó không thể đùa, Đấu sư ngũ tinh trở xuống, tuyệt đối chống đỡ không được.
Chỉ thấy viên đạn lao đến bóng đen phạm vi năm bước chân đổ lại, bị đối phương nhẹ nhàng đánh lệch qua một bên lao trúng vào một nơi xa.
“ ẦM......”
Viên đạn nổ lên sáng bừng một góc, Trương Tuấn lúc này mới thấy được đôi nét về người trước mặt.
Một thân Hắc Y trùm kín tới chân, lại đeo thêm một khăn che mặt, chỉ lộ ra đôi mắt sắc bén.
“ Ngươi muốn gì?” Trương Tuấn nói.
Đối phương không có ý định đáp trả lời, chỉ thấy bóng đen đột ngột xuất ra v·ũ k·hí, một chém đơn giản đánh tới Trương Tuấn.
Đòn đánh tưởng chừng như tùy tiện đó vậy mà tạo thành một vết cắt sắc bén, trên đường đi cắt đôi ra mọi thứ, lao đến Trương Tuấn.
Trương Tuấn không dám khinh thường, khí tức Đấu Sư bát tinh phát ra, lấy ra Trường Thương của mình, đây là Pháp khí của hắn có tên Giác Lân Thương.
Trương Tuấn bước ra một bước, linh lực điều động vào thân thương, gió lốc cũng bị sức mạnh của hắn phát ra lay động dữ dội xung quanh.
Đâm về phía trước một thương, Trương Tuấn cũng không e ngại, muốn trực tiếp thử sức với đòn đánh của bóng đen thần bí phía trước.
“ ẦMM.......”
Một v·ụ n·ổ lớn phát ra, thắp sáng lên cả màn đêm u tối.
Vụ nổ nhanh chóng thu hút rất nhiều người, bọn họ liền tò mò lao về phương hướng đối diện xem ai đang giao đấu.
Trương Tuấn lùi về sau vài bước mới triệt tiêu hết uy lực, hai cánh tay cầm lấy Giác Lân Thương chấn động không ngừng:
“ Đao Ý, người này vậy mà đã ngộ ra Đao Ý, thảo nào chỉ là một đòn tùy ý lại mang theo sức mạnh lớn đến vậy” Trương Tuấn kinh ngạc.
Phải biết, chỉ có những môn sinh Hoạch tâm của hai tông môn mới ngộ ra Ý cảnh, theo như hắn biết, Trì Lưu Hiên tuy thân có Thiên Linh thể nhưng mãi đến khi ngộ ra Kiếm Ý mới được cao tầng Vân Linh Tông xem xét đến việc trở thành môn sinh Hoạch Tâm.
Trương Tuấn phấn khích đề cao, người khác sợ, nhưng hắn mới không sợ. Trì Lưu Hiên hắn không có cơ hội giao thủ, vậy người trước mặt, hắn sẽ lĩnh giáo trước, mai sau sẽ đánh bại Trì Lưu Hiên trong lời đồn kia.
Trương Tuấn cả người bao bọc trong linh lực vàng thuần khiết, thân Thương kéo lên trên đất một vệt dài, trên cao nhanh chóng xuất ra một Thương giáng xuống bóng đen.
Vừa rồi, hai tuyệt kỹ võ học của mình được Trương Tuấn kết hợp nhuần nhuyễn.
“ Quang Điểm cùng với Thương Giáng” hai tuyệt kỹ Huyền giai kết hợp tạo nên một chiêu thức kết hợp hoàn hảo.
Quang Điểm giúp xóa bỏ những tình trạng bất lợi cho bản thân, đi kèm tốc độ cao tạo ra tình huống áp sát nhanh chóng.
Thương Giáng là một võ kỹ Huyền Giao đứng đầu về sức công phá, lại thêm bóng đêm tối đen bao phủ, chiêu thức cành thêm hoàn hảo.
Tốc độ kết hợp với Sức mạnh, là một bộ đôi hoàn hảo, xem ra Trương Tuấn đúng không có nửa điểm lơ là.
Trương Tuấn đã áp sát trên không tụ lực, thân Thương vì lực lượng hắn quá mạnh vậy mà hơi uốn cong, như là một cây roi cứng rắn bổ xuống.
Tưởng chừng bóng đen sẽ không thể kịp phản ứng với đòn đánh bất ngờ nhưng Trương Tuấn đã nhầm, bóng đen thần bí vừa bật người sang bên cũng là lúc một bổ rơi xuống, vô cùng khớp nhịp.
Trương Tuấn thế công bổ xuống mặt đất khiến cho toàn bộ mặt đất nứt ra, một vùng đất hoàn toàn lún xuống, cho thấy một bổ này uy lực.
“ ẦMM......”
Nhận thấy thế công không thành, Trương Tuấn vốn đang định thay đổi phương thức t·ấn c·ông, chỉ thấy áo bào đen của đối phương đã vụt qua che quá mặt, một cước không nhân nhượng nhắm thẳng về đầu hắn lao đến.
Trương Tuấn chỉ kịp giơ tay che chắn, một cước sức lực quá lớn, xương cánh tay hắn như nứt ra, hoàn toàn đón đỡ thế công, lực lượng quá lớn khiến hắn bay ra đâm vào một thân cây to mới ngừng lại được.
Nhận thấy cơn đau đớn từ cánh tay truyền về, Trương Tuấn cũng thấy kh·iếp sợ trước cú đá vừa rồi.