Chương 49 Tiêu Viêm Đối Chiến Ngũ Kiếm Tiên
Tiêu Viêm trước mặt xuất hiện một nhóm năm người, dẫn đầu lấy một thiếu niên, cả năm người đều hông đeo bảo kiếm.
Nghiêm Anh là người dẫn đầu nhóm người, khí tức Đấu sư bát tinh trên thân ẩn hiện, bốn người còn lại đều đạt đến thất tinh Đấu sư.
“ Chờ ngươi đã lâu, để Ngũ Kiếm Tiên bọn ta xem thử, thiên tài bật nhất Viêm Ô Quận có bao nhiêu cân lượng như lời đồn” Nghiêm Anh lên tiếng.
“ Mời” Tiêu Viêm nói.
Năm người lập tức triển khai thế công, trên tay cầm lấy bảo kiếm vô cùng sắc bén bao vây lấy Tiêu Viêm nhanh chóng.
Tiêu Viêm dùng thước như kiếm, từng người trong Ngũ Kiếm Tiên lao đến lần lượt bị từng thước đánh trả.
“ Keng.....Keng.....Keng......” Tiếng binh khí giao nhau không ngừng
Tiêu Viêm xoay người, thước đưa sau lưng, đỡ lấy một kiếm đánh đến phía sau, tiếp theo đó đã xoay thấp người, tránh thoát một kiếm từ phương hướng khác đến.
Năm đánh một nhưng Tiêu Viêm vẫn không quá khó khăn, cả sáu người giao thủ mấy trăm chiêu vẫn chưa phân thắng bại.
“ Năm người này phối hợp cực kỳ ăn ý, luôn bù trừ cho nhau, muốn phá thế cục phải đánh vỡ năm người liên hợp” Tiêu Viêm nhanh chóng đưa ra kế sách.
Tiêu Viêm vừa giơ lên Huyền Trọng Thước đỡ lấy thế công lao đến, cả người xoay tròn quét ra một thước, thước ra lập tức quét bay đi tên trước mặt ra khoảng cách.
Ngọn lửa ba màu nổi lên, Tiêu Viêm chưởng mạnh xuống đất, phía trên trời xuất hiện vô số Hỏa cầu, mang theo sức nóng kinh người, trực chờ rơi xuống.
“ Hỏa Trận” Tiêu Viêm đánh ra một võ kỹ Huyền giai của mình.
Hỏa cầu liên tục rơi xuống, cháy rụi cả một mảnh rừng, Ngũ Kiếm Tiên trong phạm vi của Hỏa trận liên tục tránh né.
“ Thoát khỏi phạm vi t·ấn c·ông trước” Nghiêm Anh hét lớn.
Lợi dụng cả năm người liên tục tránh né Hỏa cầu, Tiêu Viêm liền lao đến một nhóm hai người, xoay Huyền Trọng Thước, thân thước cháy lên hỏa khí quấn quanh người, làm căng thêm uy lực.
Nhìn thấy thế công Tiêu Viêm sắp đến, cả hai người lập tức tụ lại, tay áp vào nhau, từng luồng khí được hai người trao đổi với nhau qua lại, tay còn lại đồng loạt bấm ra kiếm quyết, hai thanh kiếm đồng loạt bay đến cản trở Tiêu Viêm thế công.
Tiêu Viêm giơ thước lên ngăn cản, sức lực rất lớn khiến hắn cũng liên tục lùi về sau vài bước.
Hất văng đi hai thanh kiếm, Tiêu Viêm đã nghe thấy từ phía xa, âm thanh của Nghiêm Anh lao đến, tay bốc lên Hỏa lực, đánh ra một trảo.
Trảo lực v·a c·hạm với Nghiêm Anh khiến hắn lui ra xa.
“ Chỉ một Trảo đánh ra trong tình huống không tụ lực quá nhiều, vậy mà cản thành công một kiếm của ta” Nghiêm Anh nghĩ.
“ Tiêu Viêm, lãnh giáo năm người bọn ta kiếm trận” Nghiêm Anh hét lên.
Cả năm người từ các phương khác nhau bao vây Tiêu Viêm, như tâm ý tương thông, cả năm kéo lên khí tức cực điểm, tay chỉ kiếm huyết, từng sợi linh khí liên kết giữa năm người.
“ Không ổn, quá sơ xuất để bọn hắn tụ lại” Tiêu Viêm vốn định thoát đi, chỉ nghe thấy Nghiêm Anh tiếng nói từ xa vọng lại.
“ Giờ muốn đi đã trễ” Nghiêm Anh nói.
Năm thanh kiếm từ năm phương hướng khác nhau mang theo uy lực cực mạnh lao đến, Tiêu Viêm vốn muốn thoát ly nhưng đã không kịp.
“ Được! Để ta lãnh giáo thử trận này” Tiêu Viêm chống xuống trọng thước, hai tay bốc lên ngọn lửa ba màu lần nữa, đánh sang hai bên, tạo thành một kết giới lửa bao bộc cơ thể, năm đòn đánh uy lực từ các phía va vào kết giới, bị kết giới ngăn cản bên ngoài.
“ Vụt.....Vụt......Vụt....”
Xung lực mang theo sức nóng tỏa ra khắp phía theo từng đợt, năm người Nghiêm Anh từ xa bị thiêu đốt đến da đỏ bừng phía trong lớp áo.
“ Phá!!!”
Tiêu Viêm đánh ra thêm hai hỏa chưởng, năm thanh kiếm bị sức lực to lớn đánh bay về, chưa dừng lại ở đó, Tiêu Viêm tiếp tục đánh xuống đất lần nữa, năm cột lửa lần lượt từ vị trí dưới chân Ngũ Kiếm Tiên bốc lên.
Chỉ có Nghiêm Anh là kịp thời tránh né, bốn người khác thì không may mắn vậy, bị thiêu đốt văng ra xa.
“ Cực Tốc”
Tiêu Viêm thi chuyển võ kỹ của mình, cả người nhanh chóng tiến tới Nghiêm Anh, thước đầu tiên vừa ra, Nghiêm Anh hoàn toàn không chống đỡ nổi, Tiêu Viêm đánh ra thêm hai thước, Nghiêm Anh bị một đòn văng ra xa.
Vốn định giải quyết Nghiêm Anh một lần, nơi xa, Tiêu Viêm cảm nhận được linh khí dao động.
Phía sau, một người trong Ngũ Kiếm Tiên đã kịp đánh ra một võ kỹ uy lực về phía Tiêu Viêm nhằm cứu đi Nghiêm Anh thoát thân.
Không thể tiếp tục truy theo Nghiêm Anh nữa, Tiêu Viêm quay về sau, đánh ra một hỏa trảo, sức lực kinh người phá tan chiêu thức tới, đồng thời uy lực không giảm lao đến người ra đòn phía xa.
Hỏa Trảo bị suy giảm không ít, tốc độ chậm đi rất nhiều nên không gây quá nhiều uy h·iếp, cả nhóm năm người Ngũ Kiếm Tiên hoàn toàn tụ tập lại với nhau.
Nhìn lại xung quanh, Nghiêm Anh lập tức ra đối sách:
“ Xung quanh đã hoàn toàn bị lửa của Tiêu Viêm phong tỏa, chiến đấu trong trường Hỏa vực này chúng ta hoàn toàn không có lợi thế, hiện tại chỉ có rút lui bảo toàn thực lực” Nghiêm Anh nói.
“ Lần sau muốn giao thủ với hắn, yếu tố bất ngờ hoàn toàn bị nhìn ra, chúng ta muốn thắng tuyệt đối khó” Một người khác lên tiếng.
“ Nghiêm Anh huynh, sử dụng chiêu cuối đi, nếu rút lui đi lần này, sợ là mặt mũi chúng ta cũng bị mất sạch” Một người lên tiếng.
“ Thua dưới tay thiên tài như hắn cũng không có gì quá mất mặt. Được rồi, nếu chưa ra hết bài đã rút, e rằng không ai cảm thấy dễ chịu, vậy thì đánh đến cuối đi” Nghiêm Anh nói.
Phía xa nhìn thấy năm người bàn bạc với nhau, Tiêu Viêm cười nói:
“ Sao nào, nếu không ra bài cuối, các ngươi sợ là phải bỏ điểm lại ở đây”
“ Chiến” Nghiêm Anh hét lên.
Chỉ thấy cả năm người đồng loạt lấy ra một khối đá, mỗi khối đá có màu sắc khác biệt, năm khối đá tượng trưng cho năm thuộc tính trong ngũ hành, bọn người nhanh chóng gắn khối đá vào vị trí trên thanh kiếm, cả năm người lần nữa đối chiến Tiêu Viêm.
Một tên đánh ra một kiếm, Tiêu Viêm chỉ nhìn thấy đại địa từng cột đất sắc nhọn lao đến phía mình, phía sau Tiêu Viêm mọc ra đôi cánh đỏ, bay lên không trung tránh né thế công.
Chỉ là lúc này, đại địa giơ lên hai bàn tay to lớn bằng đất, vỗ một phát thật mạnh vào Tiêu Viêm.
Một ánh sáng lóe lên, Tiêu Viêm bộc phá sức mạnh, phá vỡ đôi tay đất lao ra, chỉ thất một vệt đỏ lao đến, một tên cả người bao phủ bởi ngọn lửa đỏ, bổ xuống Tiêu Viêm một kiếm.
“ Muốn chơi lửa. Luyện thêm chục năm nữa đi” Tiêu Viêm nhất lên Huyền Trọng Thước phía sau, mạnh mẽ chém ra một thước, vậy mà ngọn lửa ba màu của hắn từ Thước, mạnh mẽ uốn lượn sang đối phương.
“ Cái gì”
Nhận thấy ngọn lửa phát sinh dị biến, đối phương lập tức có ý định lui về, Tiêu Viêm nhanh chóng bổ thêm một đòn lại bị một thanh kiếm chặn lấy, đồng thời từng sợi dây leo uốn lượn khắp người kéo hắn xuống mặt đất.
“ Ầm....” Tiêu Viêm rớt xuống đất thành một cái hố lớn, hắn nhanh chóng thoát ra.
“ Là ngũ hành sao!”
Nghiêm Anh từ xa, quanh thân tràn đầy Thủy nguyên tố, tụ lực đã đủ, một cột vòi rồng mạnh mẽ xông đến Tiêu Viêm.
“ Phiền phức rồi” Tiêu Viêm nói. Trong số tu sĩ, hắn ghét nhất tu sĩ sử dụng Thủy nguyên tố, nhóm người Nghiêm Anh cũng nhìn ra điểm này nên muốn khắc chế Hỏa thuộc tính của hắn.
Nhìn vòi rồng nhanh chóng tiến tới với uy áp đáng sợ, Tiêu Viêm giơ lên Huyền Trọng Thước, cả người hỏa lực b·ốc c·háy dữ dội.
“Diễm Phân Phệ Lãng Xích”
Tiêu Viêm lập tức điều động võ kỹ Địa giai của mình đối trả.
Huyền Trọng thước lóe lên những ấn ký, Tiêu Viêm đánh ra một thước, Hỏa cùng Thủy nguyên tố v·a c·hạm vào nhau, vòi rồng to lớn lại xuất hiện thêm màu đỏ rực của lửa..
“ Ai nói Thủy luôn khắc Hỏa, nếu Hỏa đủ nóng, dù là đại dương ta đều có thể đốt cho bóc hơi thành sa mạc” Tiêu Viêm hét lớn.
Lửa của hắn không phải phàm hỏa, mà chính là được luyện từ những ngọn lửa lợi hại được trích lọc kỹ mỹ nhất.
Rất nhanh, Nghiêm Anh thân người không thể kiểm soát, bay rớt về sau, được nhóm đồng bạn tới cứu lấy.
Nghiêm Anh lồng ngực đau nhức, cả người y phục đã bị đốt cháy gần hết, đau đớn đứng lên nói
“ Đến nước này khó thể rút lui, liều với hắn đi”
Cả bọn năm người tiêu hao quá độ, thi triển Kiếm Trận tuy giúp chiến lực tăng mạnh nhưng cũng tiêu tốn linh lực rất lớn, hiện tại muốn rút đi e rằng rất khó.
Nghiêm Anh đứng ra trước, sử dụng chút linh lực cuối cùng truyền vào thanh kiếm, bốn người còn lại phía sau cũng thi triển kiếm quyết, hành động tương tự.
Linh khí xung quanh bỗng nhiên tụ tập lại nhóm Nghiêm Anh, một quả cầu năng lượng khổng lồ dần được hình thành.
“ Muốn ra sát chiêu rồi sao” Tiêu Viêm nói.
Tiêu Viêm cả người tụ lực, hai ngọn lửa từ hai cánh tay xuất hiện, Tiêu Viêm dung nạp hai ngọn lửa vào nhau, hình thành một đóa sen hai màu.
“ Một chiêu phân thắng bại đi” Nghiêm Anh hét lên.
“ Được! Một chiêu phân thắng bại” Tiêu Viêm nơi xa cũng cười nói.
Quả cầu năng lượng tụ hợp từ nhóm năm người đã thành, xung quanh khắp nơi nổi lên từng trận cuồng phong, bán kính khu vực phía xa cũng có thể cảm nhận trận chiến nơi đây, sức mạnh này đã vượt qua cấp bật Đấu sư có thể xuất ra.
Nghiêm Anh nhóm người bắn ra quả cầu năng lượng cũng là lúc Tiêu Viêm đánh ra một đóa sen.
Hỏa Liên Xông Thiên một lần nữa xuất hiện.
Hỏa liên v·a c·hạm vào quả cầu năng lượng, cả hai nhanh chóng thôn phệ nhau, liên tục cắn nuốt.
“ Xoẹt....Xoẹt....Xoẹt....”
“ PHỆ...” Tiêu Viêm hét lên.
Hỏa Liên uy lực kinh người, thôn phệ hết quả cầu năng lượng, tiếp tục lao đến Nghiêm Anh nhóm người...
“ Sao có thể!!!” Nhóm người Nghiêm Anh không tin vào hiện thực tàn khốc, đòn đánh của cả năm hết sức đánh ra lại bị đối phương thôn phệ.
“ NỔ CHO TA!!” Tiêu Viêm hét lên.