Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Phong Vân

Chương 4: Đan Thanh thiên tôn & Cốt lão quỷ.




Chương 4: Đan Thanh thiên tôn & Cốt lão quỷ.

Chương 4: Đan Thanh thiên tôn & Cốt lão quỷ.

Vô Nha, sâu không thấy đáy, trên một vách núi nhô ra, nằm đấy một thanh niên, chính là Phong Vân. Giờ đây hắn toàn thân xương cốt gãy vụn, nhút nhích cơ thể thôi cũng đã đau thấu người, hơi thở đứt quãng, quanh người hắn là một mảng đỏ xẩm, do máu của hắn hình thành.

Dùng chút sức lực cuối cùng hé mắt, hắn không biết mình hôn mê bao lâu, xung quanh khung cảnh âm u, rộng lớn vô cùng, từng vách núi dựng đứng thẳng lên, nhìn lên không thấy miệng vực, xung quanh sương mù âm u bao phủ khiến nó càng ghê người hơn rất nhiều, nơi đây như một thế giới dưới lòng đất.

Thì ra, phía dưới Vô Nha rộng vô cùng, nhìn không thấy rộng đến bao nhiêu, cũng không biết hắn từ điểm rơi xuống lúc đầu đã đi lệch bao nhiêu.

Nơi này, nhìn thôi cũng biết không phải nơi cho người sống.

Bỗng nhiên, một luồng khí tức xuất hiện, chỉ thấy một lão già râu trắng, tóc cũng trắng nốt xuất hiện, người mặt Thanh Y, khí chất bất phàm. Không chỉ thế, điều đặc biệt là lão già này đang đứng trên không trung.

Chỉ thấy lão già đứng đó, mắt nhìn về một phương hướng nào đó một lúc, đột nhiên, lão đánh ra một chưởng, chưởng lực mạnh mẽ phá nát cả một vách vực nơi xa.

Lúc này, một âm thanh bất chợt vang vọng khắp nơi: “ Ha...ha...ha... Lão già nhà ngươi, già rồi còn nhạy bén như vậy. Ha...ha..ha..” Tiếng cười quỷ quái vẫn luôn vọng khắp không gian nhưng hầu như không thấy bóng người.

Thanh Y lão giả nói: “ Cốt lão quỷ ngươi, không có việc gì làm thì cũng đừng theo sau lưng của ta như vậy, làm người, cũng chả ai thích bị quỷ bám theo sau cả. Ha...ha...ha”.

“ Đan Thanh Tử, tục gọi Đan Thanh thiên tôn của Ngũ Nhạc môn, quyền lực ngập trời, bận rộn vô cùng, nay lại chạy quanh nơi này, điều này cũng làm người tò mò” Cốt lão nói tiếp:

“ Uâyy. Để ta đoán thử” Cốt lão trầm ngâm một tí rồi nói : “ Ở vị trí ta và ngươi, phàm vật đã không lọt vào mắt, chỉ có cầu phá Tôn thành Đế mới khiến cho lão già như ngươi bỏ hết chính sự chạy nhảy khắp cái vực vô vị này”

“ Ngươi nghĩ ta sẽ bỏ qua cơ hội này sao” Cốt lão nói.



Bầu không khí bỗng im lặng đến đáng sợ. Một lúc sau, Đan Thanh thiên tôn phá tan bầu không khí :

“ Việc của bản tôn, Cốt Lĩnh ngươi chớ xem vào, bằng không chỉ dựa vào bản sự của ngươi đúng là không có đủ tư cách”.

HA...HA...HA

Tiếng cười của Cốt lão vang vọng khắp vùng lần nửa

Nơi xa, tại đỉnh của một vách đá lớn, một hình dáng bao phủ trong bộ hắc bào, tay cầm quyền trượng, đột nhiên xuất hiện.

“ Đan Thanh Tử, ngươi nên suy nghĩ cho thật kỹ vào nha, ta và ngươi đánh nhau, náo động cũng thật sự là không nhỏ” Cốt lão nói

“ Nơi này cũng không biết chứa thứ quỷ gì khác, ngươi đành lòng sao?” Ha...ha...ha. Cốt lão cười lớn.

Đan Thanh thiên tôn trầm mặc không nói, mười mấy năm trước, Bình An thành mưa to 3 tháng liền không ngứt, từ đó mật độ linh khí càng ngày càng đậm đặc, tuy là rất nhỏ nhưng vô cùng thanh khiết, Ngũ Nhạc môn cũng nghe được tin này nên điều động rất nhiều nhân lực đến điều tra, cuối cùng vẫn không phát hiện điều gì.

Đan Thanh thiên tôn từ đó lưu ý nơi này, những năm này cuối cùng cũng có phát hiện, nguồn gốc mọi sự việc đều xuất từ Vô Nha này nên bí mật lưu lại điều tra.

Nơi này thật quá lớn, đến bây giờ vẫn đi không quá nửa nơi đây.

“ Lão đầu ngươi cũng nghĩ thật giỏi” Đan Thanh thiên tôn nói.

“ Ha...ha...ha, trên đời này, mọi thứ đều vì thân, không vì thân trời tru đất diệt, Đan Thanh lão đầu, bí mật này, giờ nó không chỉ là của ngươi nửa rồi, một là hai người chúng ta biết, còn không thì đánh nhau to thu hút thêm nhiều người nửa đi. Ha...ha...ha” Cốt lão nói.

“Nghĩ cũng rất hay. Vậy thì đánh đi, dẫu sao, các ngươi có tới đây thì cũng không biết huyền cơ bên trong. Ha...ha...ha” Đan Thanh thiên tôn bình thản nói.



Đều là lão đầu sống dai, Đan Thanh thiên tôn còn không hiểu rõ mấy lão đầu này sao! Mấy lời của Cốt lão nói toàn là là Hư, Hư tới cực điểm.

Như đã nói, như bọn hắn bây giờ chỉ có cầu lên cảnh giới kia, Cốt lão sẽ bỏ lỡ cơ hội lần này đi rêu rao cho nhiều lão đầu tới nửa sao? Nực cười, nếu đầu lão không ung tới dùng không được.

“ Được rồi Đan Thanh Tử, nói chuyện phiếm đủ rồi, ra giá đi, đừng để mất thời gian” Cốt lão nói.

Nói đùa, Đan Thanh lão đầu đang phô trương mà thôi, Cốt lão sợ lôi kéo thêm người khác, Đan Thanh lão đầu tử kia không sợ sao? Trương đến bây giờ chỉ nhằm ép Cốt lão đưa ra một cái giá mà thôi, Haizz.... Dù sao Cốt lão thực lực là đánh không bằng lão Đan Thanh tử kia.

“ 5 Mỏ khoáng cực phẩm, 10 mỏ khoáng trung phẩm” Đan Thanh thiên tôn liền công phu ngoặm mồm.

“ Rắm Thối, lão đầu ngươi lớn rồi còn cắn rất to, 5 Mỏ khoáng cực phẩm, 10 mỏ khoáng trung phẩm! Ngươi đi mà ăn c·ướp” Cốt lão tức giận mà nói.

Đùa sao, bọn hắn sau lưng ai mà không có thế lực của mình, mất đi một lượng lớn mỏ khoáng như vậy, thế lực của bọn hắn liền đứt một khúc thịt.

“ 2 mỏ khoáng cực phẩm. 5 mỏ khoáng trung phẩm, các mỏ này đều do ta chọn lựa đưa ra, ngươi không có quyền chọn lựa, đây là giá cuối cùng, bằng không! Đánh đi” Cốt lão nói xong khí thế trên người kéo cao đến đỉnh điểm, vách đá 2 bên vực cũng theo đó mà run lên.

“ Thêm 1 mỏ cực phẩm, ta nói thêm cho ngươi những gì ta biết” Đan Thanh thiên tôn nói.

“ Thành Giao” Cốt lão nói xong, một lát sau đưa ra cho Đan Thanh thiên tôn một tờ giấy khế ước, giao dịch tạm thời được thành giao.

“ Tốt. Cốt lão ngươi đã bỏ ra được thì ta cũng sẽ không để cho ngươi thất vọng” Đan Thanh thiên tôn nói.



Đan Thanh thiên tôn kể tiếp: “ Vài Tháng trước, ta dừng chân ở Vô Nha này, bổng nhiên ta cảm thấy tâm cảnh của mình trở nên minh mẫn, tu luyện đạo pháp nhiều năm được đã thông”

Đan Thanh thiên tôn nói tiếp: “ Theo ta đoán, dưới Vô Nha này có thứ gì đó giúp tu sĩ gần gũi thiên địa, nâng cao đạo pháp, ta định nhờ vào nó biết đâu đột phá”.

HA...HA...HA...HA....

Một tiếng cười dài, trong tiếng cười tràn đầy sự trào phúng

“ Đan lão đầu! Hảo! Tốt suy nghĩ, tốt lừa gạt, Đánh đi, hôm nay ta cùng ngươi đánh tới long trời lở đất” Cốt lão tức giận nói.

Hảo Tâm cảnh minh mẫn, Phi! Cốt lão chính là không tin.

Ở cảnh giới của lão, một bước đi ra đều khó vô cùng, chỉ người đạt tới mới cảm thấy tuyệt vọng, những điều này chính là vì tâm cảnh, muốn đột phá bước tiếp chỉ có tu luyện tâm cảnh, tu luyện đạo pháp, nhưng đời này lão sống gần nghìn tuổi vẫn chưa nghe bất cứ thứ gì có thể ảnh hưởng tâm cảnh võ giả.

“ Ngu Dốt”

Đan Thanh Tử tức giận nói: “ Ngươi có biết nơi đây là nơi này không?”

Cốt Lão ngẩn người nói: “ Bình An thành của Phông Đô quốc, làm sao, có gì đặc sắc?”

“ Nơi này là Trảo Thủ Sơn” Đan thanh thiên tôn nhấn mạnh.

Cốt lão ngẩn người tiếp, Trảo Thủ sơn? Ý vị gì đây, Trảo Thủ Sơn đặc biệt lắm sao.

Nhìn ra Cốt lão quỷ thật sự không biết, Đan Thanh Tử thật sự chỉ biết lắn đầu:

“ Cốt Lĩnh ngươi cả đời này chỉ biết g·iết người, quả nhiên là cái đầu chỉ để trưng dùng. Cổ nhân đã nói, Đạo Pháp Tri Thức song hành, ngươi chỉ tu Đạo Pháp bỏ đi Tri thức, mặc định tương lai bước không ra nửa bước” Đan Thanh thiên tôn nói.

Cốt lão cũng không phản bác, Đan Thanh thiên tôn nói hoàn toàn là thật. Nói về hiểu biết, cả đời Cố Lĩnh hắn g·iết người vô số, nhưng bắt hắn đọc sách, chắc chưa bằng một góc nhỏ của Đan Thanh thiên tôn, đó dẫn đến chênh lệch hiện giờ của 2 người.

“ Nơi này gọi Trảo Thủ Sơn, Phong Kình Thiên vì truy cầu Đế cảnh, tìm tòi khắp cả lục địa, cuối cùng chọn nơi này ngộ đạo 1000 năm, cuối cùng đột phá đế cảnh, dùng 1 trảo kéo lên hình thành địa hình như bây giờ” Đan Thanh thiên tôn giải đáp.