Chương 26: Lớp Vòng Vây (1)
Chương 26: Lớp Vòng Vây (1)
Phong Vân lao đến, tinh thần lực toàn lực thả ra, Tử Đồng triển khai, tiến hành đối cứng với Vô Bất Lưu.
Vô Bất Lưu kiếm vô cùng sắc bén, tốc độ cao chém ngang một chém nhưng lại bị Phong Vân tránh được, tiếp đó, Vô Bất Lưu điên cuồng thi triển kiếm chiêu, trong nháy mắt đã đâm liên tục một lần mười nhát, bị “Thân Như Bàn Thạch” của Phong Vân chóng đỡ.
Phong Vân tóc thả bay, mặc kệ những vết cắt trên người, cả người chiến ý v·út bay, chỉ có khi cảm nhận được sự sắc bén của v·ũ k·hí vào da thịt, hắn mới cảm nhận được cảm giác tồn tại của bản thân.
Hắn là một kẻ cuồng chiến đấu, đặc biệt là với các đối thủ mạnh hơi mình, Vô Bất Lưu càng mạnh, chiến ý của hắn càng tăng, từng cú đấm vậy mà uy lực không giảm, trực tiếp đấm thẳng vào Vô Bất Lưu đang tới.
Thái Dương chi khí bao bọc, vậy mà dễ dàng đánh bật kiếm, lợi dụng khoảng trống, Phong Vân cả người thấp xuống, thân dưới đứng trung vị tấn, hay tay thu về phần hông, trực tiếp tụ lực đánh ra một trưởng thẳng ngực Vô Bất Lưu.
“ Xoạt....Bịch.....Bịch....”
Vô Bất Lưu xương cốt đã nứt vỡ, trực tiếp vỡ nát, hắn nhận ra đối phương càng đánh càng mạnh, đây là đang muốn một đổi một, nhìn lại thân hình đối phương hiện tại giống như một tấm vải rách, v·ết t·hương chằn chịt khắp người, vậy mà chiến ý ngày càng mạnh, chiến lực không quá suy giảm.
“ Tại sao thị vệ còn chưa xuất hiện?” Vô Bất Lưu trong đầu một suy nghĩ từ trước, Binh lực của hắn lên đến vài nghìn người, không cách nào hiện tại tới một người cũng không đến đây được.
“ Khốn kh·iếp, không thể dây dưa nữa, linh lực không còn nhiều, giải quyết hắn trong một đòn vậy” Vô Bất Lưu nghĩ trong đầu, chiêu thức này thi triển, địch tổn thương mười thì bản thân cũng thương bảy phần, là tuyệt học giữ cửa.
Vô Bất Lưu cầm kiếm chĩa lên trời, linh lực điều động, Phong Vân có thể nghe rõ nhịp tim của Vô Bất Lưu đập, linh khí quanh đây đều đang hội tụ vào đòn đánh này của Vô Bất Lưu.
Phong Vân cũng không ngăn cản, hiện tại, hắn cũng không còn nhiều linh lực trong cơ thể, thân hình thả lỏng, mắt nhắm chặt, ba luồng khí hòa làm một, chiêu thức này thời gian duy trì rất ngắn, Phong Vân chỉ duy trì được trong ba hơi thở, mỗi lần kết thúc đều chịu ít nhiều áp lực lên cơ thể.
Đằng xa. Vô Bất Lưu tụ lực đã đủ, cười nói:
“ Ngày hôm nay, Ngươi có thể c·hết dưới một chiêu này, là vinh hạnh của ngươi” Vô Bất Lưu.
Linh khí khắp xung quanh nhanh chóng tập hợp quanh người Vô Bất Lưu. Cả người hắn như được tắm không biển Linh khí, khí tức của hắn theo cấp số nhân mà tăng mạnh, luồng uy áp giáng xuống người của Phong Vân.
“ Tịch Diệt – Lưu Quang kiếm pháp” là một võ kỹ Hoàng giai, mỗi ngày, trích ra một phần tinh huyết cùng linh lực nuôi dưỡng, lực lượng được tích trữ, tích trữ càng nhiều càng lớn, tuy vậy, người thi chuyển giống như dùng máu huyết bản thân bị rút ra, toàn thân suy kiệt nghiêm trọng.
Võ kỹ công pháp chia làm: Nhân, Huyền, Hoàng, Địa, Thiên giai, cấp độ càng cao, uy lực càng mạnh.
“ Bị người g·iết c·hết, ai cảm thấy vì vậy mà vinh hạnh? ” Phong Vân nói.
Phong Vân khí thế cả người kéo l·ên đ·ỉnh điểm, không gian không ngừng run rẩy, tạo thành những cơn gió lóc quanh người. Phong Vân lúc này, bản thân chỉ muốn tung ra một quyền, một quyền từ trước đến nay mạnh nhất.
Tịch Diệt kiếm pháp lao đến, đối mặt một kiếm cực mạnh này, Phong Vân một quyền như mới là “ Tịch Diệt” hai từ, đất đá xung quanh vỡ nứt, không gian chấn động không ngừng, trực tiếp xé nát kiếm chiêu, trên đất, hình thành một cái hố lớn kéo dài.
“ ẦMMMM....”
Vụ nổ kinh hoàng.......Khói bụi mù mịt tan đi.
Nơi xa, Vô Bất Lưu....đã bị tan mất xác.
Phong Vân cả người kiệt sức, ngất đi, được Nghịch Long xuất hiện mang đi, chỉ thấy trên khuôn mặt anh tuấn trước đó, một nụ nười thõa mãn hiện lên, đẹp hơn tranh vẽ.
.....
Một tuần sau, khắp nơi sóng ngầm trỗi dậy, các thế lực lớn đều nhận được tin tức từ Bình An thành và Kiến An thành, hai tòa thành lớn xung quanh Trảo Thủ sơn.
Bình An thành được thống nhất, Trì gia chính thức quyền lực ngập trời, ba gia tộc lớn trong một đêm bị g·iết đến không còn một móng, máu tươi nhuộm đỏ cả phủ thành.
Kiến An thành, phủ thành chủ cùng lúc bị tập kích, Vô Bất Lưu thành chủ bỏ mạng, theo thông tin được biết, chính Bình An thành là người đứng sau.
Hai sự việc lớn xảy ra, Bình An thành trong một đêm danh tiếng lên cao đỉnh điểm, hai thành còn lại xung quanh Trảo Thủ Sơn cũng đều tỏ thái độ nhún nhường, sai người đem trả những tài nguyên lúc trước chiếm giữ.
Từ nay về sau, xung quanh Trảo Thủ sơn, Bình An thành chính thức làm chủ, tiếng nói trọng lượng rất nặng.
“ Tách......Tách....”
Phong Vân đốt lên một đống lửa, lửa do cây tươi đốt lên nên khói bụi bay lên nghi ngút, đứng xa nghìn trượng vẫn thấy cột khói cao bốc lên dữ dội.
Phong Vân cả người ẩn sâu trong một lớp hắc bào rộng, đầu trùm kín, khuôn mặt lại thêm một lớp khăn che mặt, chỉ chừa lại cặp mắt bên ngoài, cả người cao lớn, đứng đó chờ đợi điều gì.
Không lâu sau, từng tiếng động không ngừng tiến tới nơi Phong Vân đứng, số lượng rất đông.
Trước mắt Phong Vân xuất hiện nhóm người hơn 20 người, một thân y phục rất quen thuộc, chính là Bình An thành người. Một tên đứng ra nói:
“ Theo như ước hẹn, bọn ta đến chia chiến lợi phẩm cho ngươi”
Trên tay hắn, cầm lấy một chiếc túi nhỏ, đoán chừng là một không gian trữ vật, hắn đưa ra phía trước.
“ Chỉ là giao ước điểm hẹn, các ngươi cần nhiều người như vậy ?” Phong Vân nghi hoặc, xem ra, đối phương tới không có ý tốt lành.
Cầm đầu là một Đấu sư tam tinh, tên Vũ Hán Lưu, dáng người anh tuấn, tuổi còn khá trẻ, khí chất bất phàm, không phải người bình thường so sánh, hắn nói:
“ Giao ước đều có thể đưa ra, nhưng thành chủ ta chỉ có một chuyện muốn hỏi, ngươi chỉ cần trả lời, túi trữ vật này sẽ là của ngươi.”
Nhận thấy thanh niên trước mặt không có ý lên tiếng, Vũ Hán Lưu nói:
“ Thành chủ của bọn ta muốn hỏi ngươi. Dưới Vô Nha, che giấu cơ duyên gì?”
Phong Vân khẽ nhíu mày, vẫn đứng nơi đó, trầm mặc không nói.
“ Thành chủ của bọn ta còn nói, nếu ngươi không nói, chỉ có thể áp giải ngươi về” Vũ Hán Lưu tự tin nói.
Phong Vân chậm rãi nói: “ Ta không thích lãng phí thời gian, đặc biệt là với kẻ yếu như các ngươi”
Vũ Hán Lưu cười lớn nói: “ Ngươi đây là kẻ mạnh sao?”
Thông tin Phong Vân g·iết c·hết Vô Bất Lưu hắn còn không lạ gì, nhưng đối với Vũ Hán Lưu, xuất thân từ Vũ gia, lại là môn sinh của Vân Linh tông, tầm mắt vô cùng rộng, Vô Bất Lưu, bất quá cũng chỉ là một tu sĩ nơi khỉ ho, chiến lực sẽ có bao nhiêu đây?
“ Lên hết đi, đem kẻ này bắt về cho ta” Vũ Hán Lưu nói.
Đám người đi theo lập tức hành động, mỗi người lấy ra một cây nỏ, trên nỏ có gán thêm linh thạch, uy lực vượt trên các cây nỏ thông thường cấp số nhân.
“ Bắn” - Tiếng lệnh vừa ra, loạt cung tên chế luyện đặc biệt, đồng loạt lao ra, hướng Phong Vân lao đến, tốc độ cực kì kinh người.
Dựa vào địa thế rừng, Phong Vân thân pháp triển khai, nhanh chóng tránh né, lui về rừng sâu, phía xa, nhóm người hình thành thế rượt đuổi, hàng loạt cung tên được bắn ra.
“ Phập.....Phập.....”
Từng thân cây lớn bị xuyên qua dễ dàng, sức t·ấn c·ông của chiếc nỏ không thấp hơn lực công của một tu sĩ Đấu sư tứ tính trở xuống.
Phong Vân không ham đấu, đối phương tới có chuẩn bị, nếu đối mặt chỉ bị thiệt thòi, thân pháp linh hoạt được hắn triển khai, tốc độ bây giờ còn nhanh hơn cả với khi con khỉ trắng lúc trước, từng loạt mũi tên tốc độ kinh người nhưng đều bị Phong Vân tránh né.
Tinh Thần lực triển khai, Tử Đồng cũng mở, những mũi tên bắn ra rất nhanh nhưng không thể thoát khỏi tầm mắt Phong Vân. Nhận thấy Phong Vân thân pháp lợi hại, Vũ Hán Lưu nói:
“ Tạo Bom khói”
Từng quả cầu được ném ra, khói mù không ngừng tỏa ra, tầm nhìn của Phong Vân bị hạn chế, tình huống rất giống với đấu với Quỷ Trảo.
Trong làn sương mù, một mũi tên đột ngột bay về phía Phong Vân, bị một trảo phá nát.
Tinh Thần lực thả ra, Phong Vân phát hiện đối phương chuyển biến
“ Bọn chúng đeo lên một chiếc mặt nạ, vậy mà có thể xác định chính xác vị trí của ta trong lớp sương mù, phải giải quyết chiếc mặt nạ.” Phong Vân lập tức ra đối sách.
Chỉ thấy Phong Vân lấy từ nhẫn trữ vật rất nhiều bộ quần áo, khắc lên tinh thần lực của mình, đem nó chạy về nhiều hướng.
Đúng như Phong Vân dự đoán, chiếc mặt nạ chỉ thấy được khí tức của đối phương trong đám sương mù, lập tức nhóm người loạn lên, chia ra nhiều hướng t·ấn c·ông.
“ Làm sao xuất hiện nhiều hắn như vậy?.... Khốn kh·iếp, vậy mà lại là Tinh Thần lực tu sĩ, các ngươi giữ vững đội hình, chia ra nhóm ba người, đuổi theo cho ta, Tinh Thần lực rất nhanh sẽ mất hiệu lực, dựa vào đó xác định đối tượng đang ở đâu” Vũ Hán Lưu rất nhanh đưa ra quyết định.
Phong Vân dựa vào tinh thần lực mạnh mẽ, nhận thấy đối phương hướng duy chuyển, liền biết chiêu này của mình bị nhìn thấu, không ham chiến, lập tức rút lui, rắc rối sợ là không chỉ có vậy.
Chỉ thời gian sau, từng bộ y phục đều mất hiệu lực, nhưng lúc này bóng hình Phong Vân đã biến mất.
Vũ Hán Lưu chỉ nở một nụ cười, chậm rãi rút lui.