Chương 25: Chiến Vô Bất Lưu
Chương 25: Chiến Vô Bất Lưu
“ Gọi Thành Chủ của các ngươi ra đây” Phong Vân nói.
Một tên nam tử trung niên lên tiếng: “ Tiểu tử, một thân ngươi còn lo chưa xong, lại dám đòi gặp Thành chủ bọn ta”.
“ Vậy thì g·iết đến khi nào gặp thì thôi” Phong Vân nói.
Nói rồi, Phong Vân tiếp tục lao vào đám đông, như hổ vào bầy cừu, lợi dụng sự gò bó của đám đông, Phong Vân không cho đám thị vệ kịp bao quanh thân, thân pháp nhanh nhẹn triển khai, tay xuất ra từng quyền, chân đá ra từng cước, từng tên thị vệ trực tiếp b·ị đ·ánh bay kéo theo cả đám phía sau.
Một mũi tên lao về phía Phong Vân, nhưng chỉ thấy Phong Vân xoay người, không những né đi mũi tên lao đến mà còn trực tiếp bắt lấy, phóng về tên cung thủ phía xa.
Một tên cầm thương đâm tới, vai phải lách qua một bên, tên thị vệ theo quán tính lao đến, Phong Vân nhẹ nhàng hất vai, lực mạnh mẽ vậy mà trực tiếp đánh bay tên thị vệ ra xa.
“VÙ... VÙ..”
Thế công chưa dứt, Phong Vân tụ lại linh lực, Phong thuộc tính quanh thân tụ lại, mạnh mẽ xuất ra liên hoàn cước, trực tiếp hất văng đám người trước mặt lao đến.
“ ẦM....ẦM...”
Phong Vân xoay người, trực tiếp đấm ra một quyền, quyền kình vậy mà tạo thành một con lốc, trực tiếp hất văng đám thị vệ bay tứ tung.
Bổng nhiên, một thanh kiếm lao đến, Phong Vân không cần quay người, phía trước xong đến lợi dụng bức tường, lộn ra phía sau né tránh thế công, là một thanh Bảo Khí, đâm thủng cả vách tường.
Bảo Khí là v·ũ k·hí đa phần của tu sĩ phổ thông, chỉ dưới Pháp Khí một bật, chỉ có những môn phái lớn mới có Pháp Khí, tuy vậy, Bảo Khí có thể phát ra uy lực của võ giả Đấu Sư trở xuống hoàn toàn.
Người đến là nhóm năm người, mỗi người đều dùng Bảo Khí, hai người dùng đao tiếp thế công, trực tiếp từ xa lao vào, một người nhắm vào phần trên Phong Vân ra đòn, người còn lại vậy mà thân hình thấp bé, đánh về phía thân dưới Phong Vân.
Phong Vân liên tục tránh né, người đến đều là Đấu sư nhất tinh, lại ăn ý hối hợp. Phong Vân không loạn, thân pháp học được của con khỉ rất tốt, bộ pháp vững vàng, vừa bật lên tránh thế công tên người lùn, Phong Vân đồng lúc xoay người, một quét hất văng nhát đao tên còn lại, Tinh Thần Lực triển khai, lợi dụng cả hai tên thất thần, trực tiếp đá ra liên hoàn hai cước, hai tên bay ra đổ nát cả vách tường.
Nói thì lâu, thực chất, màn vừa rồi chỉ qua vài hơi thở, hai tên Đấu Sư nhất tinh đã bại. Một tên cầm một thanh chùy lớn bổ tới, trực tiếp đập xuống Phong Vân.
“ Xem Lão tử nện nát người ngươi” Hắn tự tin đáp.
“ Trước mặt ta, ngươi không xứng xưng Lão tử hai từ ” Phong Vân linh lực dồn vào hai cánh tay, đỡ lấy Chùy lớn, lòng bàn tay chảy máu không ngừng nhưng dường như chẳng hề ảnh hưởng, một quyền trực tiếp nện thẳng vào bụng tên mập to con.
Kiếm đến từ phía sau, tên cầm kiếm duy nhất trong nhóm năm người xong tới, tốc độ cực nhanh nhưng Phong Vân còn nhanh hơn, chân sau lùi, thân trên hơi nghiêng, né đi cú đâm lao lến, Tử Đồng lóe lên, trực tiếp nắm lấy y phục của tên cầm Bảo kiếm, trực tiếp dùng lực, quật thẳng xuống đất, cứ quật cực mạnh, tên cầm Bảo kiếm trực tiếp ngất đi, tạo thành một hố to dưới đất.
Tên cuối cùng từ đầu không vội t·ấn c·ông, tốc độ nhanh nhất trong nhóm người, trên tay là một đôi Bảo khí dao găm, lợi dụng lúc Phong Vân t·ấn c·ông không phòng bị, trực tiếp lao đến ra đòn trí mạng.
“ Thân Như Bàn Thạch – Địa Hùng Chi pháp” Phong Vân triển khai võ kỹ.
Dao găm lên người Phong Vân, bị một lớp linh khí cứng bao bọc, hoàn toàn mất đi tác dụng
“ Làm sao ngươi biết ta sẽ lúc này ra tay” tên sử dụng dao găm bất ngờ nói.
“ Vì ngươi quá yếu”
Phong Vân nói xong, trên tay xuất hiện một thanh đao, trực tiếp chém đầu đối phương, những tên khác quanh thân có nội giáp, chỉ bị hắn đánh cho b·ất t·ỉnh.
Toàn bộ tên thị vệ lúc này đã sợ sệt, nhóm năm người vừa rồi chính là năm đội trưởng của đám thị vệ, mỗi người chiến lực rất mạnh, vậy mà chỉ qua tích khắc, đã bị thiếu niên trước mặt dễ dàng hạ gục.
Tinh Thần Lực của Phong Vân từ đầu đến cuối luôn thả ra, thu hết các biểu cảm lúc này của đám thị vệ, lập tức, sử dụng tinh thần lực trực tiếp sai khiến một tên mạnh nhất trong đám đi tới, hỏi:
“ Thành chủ của ngươi ở đâu”
Nhìn thấy tên đội trưởng lại dễ dàng bị thu phục, đám thị vệ chính thức chiến ý tan rã.
“ Thành chủ hướng Nam đi tới” Tên đội trưởng run rấy nói.
Phong Vân theo hướng Nam rời đi, không một ai dám cản bước, một người uy h·iếp cả một thành phủ.
Thế giới này, thực lực vi tôn.
Phong Vân hướng Nam đi tới, thời gian của hắn còn lại không nhiều.
Rất nhanh, phía trước xuất hiện một toà viện cổ, phong cách hoàn toàn khác với kiến trúc khác, Phong Vân không khách khí, phá tung cửa vào.
“ẦM...”
Phía trước mặt, Vô Bất Lưu chậm rãi ngồi đó, tay cầm một thanh kiếm, lau đi chãi chuốt, hoàn toàn không chú ý đến sự xuất hiện của Phong Vân.
“ Vụt..”
Một thanh kiếm lao tới găm trước mặt Vô Bất Lưu không xa
“ Ngươi vì con của ngươi báo thù ta cũng không có gì giải thích thêm, ngày hôm nay kết thúc đi” Phong Vân đạm mạc nói, giọng nói không mang theo chút cảm xúc.
“ Ngươi sai rồi, Tam nhi vị trí, còn chưa có phân lượng để ta bỏ ra nhiều như thế” Vô Bất Lưu ngưng lau kiếm, ngước lên nói.
“ Xem ra là ta bị dính vào cuộc tranh đấu của các ngươi một cách vô bổ” Phong Vân không chút mảy may quan tâm đáp.
“ Ngươi đây chỉ như vậy?” Vô Bất Lưu nói.
“ Dù sao tu luyện, một mực luyện tay với Yêu Thú cũng có chút chán” Phong Vân nói.
“ Ha...Ha... Tốt, vậy thì ta cũng không có gì để nói, mỗi người đều có mục đích riêng của mình, xem ra hôm nay tới đây thôi, từ nay về sau, chúng ta không có ân oán” Vô Bất Lưu cười to nói.
“ẦM....”
Vô Bất Lưu né tránh đi vị trí, nơi vị trí cũ, một chưởng lực mạnh mẽ đánh tới, đánh sập cả một bức tường phía sau.
“ Rất tiếc, ta chưa bao giờ sợ phiền phức” Phong Vân chắp tay sau lưng nói:
“ Đặc biệt với kẻ yếu”.
“ Tiểu tử khốn kh·iếp ngươi, cho mặt mũi nhưng không thèm, cho là ta lại e sợ ngươi, vậy thì hôm nay, xem ai mới chính là kẻ yếu” Vô Bất Lưu cả người linh lực điều động nói.
Vô Bất Lưu xuất kiếm, kiếm nhanh như chớp đã tới Phong Vân vị trí, Phong Vân lách người né tránh ngay tức khắc, kiếm thứ hai rất nhanh đã tới, nhanh vô cùng, Phong Vân lập tức lùi ra xa, kiếm pháp của Vô Bất Lưu nhanh vô cùng, chỉ thấy hắn xoay người, chém ra một chém cực nhanh.
“ Xoẹt” Một vết chém dài hằn trên ngực Phong Vân.
“ Cực Tốc” Vô Bất Lưu tốc độ tăng lên, Phong Vân chỉ thấy một vệt sáng, cả người trực tiếp bị một kiếm chém bay.
Vừa lùi ra sau, Phong Vân lập tức triển khai “Thân Như Bàn Thạch” võ kỹ đón nhận kiếm tiếp theo đã tới trước mặt.
“ Choang... Choang..”
“ Học được cũng là rất tốt, nhưng nếu chỉ dựa vào nó, ngươi không có cơ hội thắng được ta” Vô Bất Lưu cười nói. Vừa lùi ra xa, Vô Bất Lưu đã thi triển tuyệt học của mình.
“ Kìm Lực Trảm” xuất ra, “Thân Như Bàn Thạch” của Phong Vân lập tức bị nứt ra, quả nhiên là tuyệt học của Kiến An thành chủ sáng tạo, dễ dàng phát huy ra sức mạnh thuần túy của nó.
“ Ầm...”
Phong Vân b·ị đ·ánh bay thẳng ra ngoài, Phong Vân nhanh chóng nhờ mặt đất, tung bay sang một hướng khác, vừa tức khắc, một chém thẳng ngay vị trí vừa rồi khiến mặt đất trực tiếp có một vết cắt sâu.
Rất nhanh, Vô Bất Lưu xông ra, kiếm chiêu triển khai liên tục, Phong Vân quyền pháp không thể tới gần người Vô Bất Lưu. Một kiếm chém ngang, Phong Vân ngửa người ra sau tránh né, nhưng rất nhanh, hậu chiêu phía sau đã tới, Phong Vân bật người xoay lùi ra, dùng một cước đánh bật ra kiếm tới.
Trong tay lấy ra thanh kiếm, quyền pháp căn bản không thể tới gần phát huy uy lực, đành triển khai cách khác, Phong Vân lao lên t·ấn c·ông Vô Bất Lưu, t·ấn c·ông tìm kiếm sơ hở của đối phương.
“ Dùng kiếm? Cho ngươi thêm vài chục năm nữa cũng không so được với ta vài chiêu” Vô Bất Lưu tự tin nói.
Đúng như Vô Bất Lưu nói, Phong Vân chỉ qua vài chiêu, bị Vô Bất Lưu một kiếm chém vào ngực, thuận thế, một đâm thẳng khiến Phong Vân bay thẳng xuyên qua vài bức tường lớn.
“ Kiếm chiêu của đối phương thuần tốc độ, cực kỳ nhanh, thanh kiếm đó chắc chắc là một thanh Bảo Khí vô cùng lợi hại, hại có thể dễ dàng khiến ta b·ị t·hương, lại thêm chênh lệch cấp độ linh lực, nếu còn so chiêu, ta thua không nghi ngờ” Phong Vân nhanh chóng đưa ra chiến thuật.
Phong Vân trực tiếp, dồn toàn lực đấm xuống mặt đất một đấm, cát bụi mù mịt bay lên, che phủ không gian, lợi dụng khói bụi, Phong Vân trực tiếp lao vào Vô Bất Lưu.
“ Trò rẻ tiền” Vô Bất Lưu kiếm trên tay vẽ lên một đường, khói bụi vậy mà theo phướng vẽ lập tức tản về phía khác.
Phong Vân bay lên không, tốc độ rất nhanh từ trên không đá xuống một cước, đẩy Vô Bất Lưu ra xa, tiếp đó, Tốc độ tiếp tục triển khai, liên tục không ngừng đấm về phía Vô Bất Lưu khiến hắn không kịp trở tay.
“ Bịch.... Bịch.....Bịch....Bịch......”
Liên hoàn đấm triển khai, Vô Bất Lưu chỉ biết chật vật phòng thủ, đối mặt thế công dồn dập của đối phương, Vô Bất Lưu chỉ cố chịu thương phòng thủ, vì khi thế công của Phong Vân vừa hết, chính là thời điểm Vô Bất Lưu hắn ra tay.
Phong Vân không dễ mắc sai lầm, từ đầu đã có tính toán, Tinh Thần lực triển khai, Vô Bất Lưu đã b·ị đ·ánh cho có chút không kịp, liền bị trúng một chiêu, lập tức chậm lại một nhịp.
“ Không hay, là Tinh Thần lực” Vô Bất Lưu vừa kịp nhận ra, cả người trực tiếp bị dính một đòn, tiếp sau đó, liên hoàn đấm được nện hết lên người hắn.
Xoạt....
Vô Bất Lưu cả người ê nhứt lui ra xa, tuy có nội giáp chắc chắn bảo vệ, nhưng hắn hiện tại vẫn bị nội thương nghiêm trọng:
“ Ha.....Ha.....Ha.... Ngươi là Tam tu, Ha.....Ha.....Ha....” Vô Bất Lưu phá lên cười.
“ Tam Tu khiến ngươi thích thú như vậy sao?” Phong Vân bị hao hụt lượng linh lực lớn, đang chờ hồi phục.
“ Chiến lực rất mạnh, chỉ tiếc, quyết định là Tam Tu đã khiến tương lai của ngươi bị chặt đứt” Vô Bất Lưu nói.
Phong Vân mặt không cảm xúc, tóc đuôi buộc lên cao hiện tại đã bị bung xõa ra, con người của hắn, từ trước đến nay luôn tự do, như những loạn tóc tự do xõa theo gió vậy.