Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Phong Vân

Chương 15: Khuấy Nước Đục




Chương 15: Khuấy Nước Đục

Phong Vân về hang động, vẫn tiếp tục tu luyện như chưa có chuyện gì xảy ra, hắn đang tiêu hóa trận chiến vừa rồi.

Trận chiến vừa rồi, hắn nhận ra những sai lầm trong chiến đấu:

Thứ Nhất, hắn có Thầm Tâm, có đại trí tuệ nên có thể dễ dàng mô phỏng lại chiêu thức của đối phương, nhưng bị hạn chế bởi Tinh Thần lực, trong suốt trận chiến, hắn đã chủ quan về khả năng này của mình nên ăn rất nhiều thiệt.

Thứ hai, khi chiến đấu với Trương Dực, v·ũ k·hí là Trường Thương nhưng Phong Vân lại cho đối phương khoảng cách đủ để thi chuyển chiêu thức, ngay lúc đầu hắn nên mạo hiểm tiến sát gần người, phát huy hết lợi thế của v·ũ k·hí của mình.

Thứ ba, cũng quan trọng nhất, lại một lần nữa, Vũ kỹ của hắn không phù hợp với bản thân, khiến chiến lực không thể phát huy mạnh mẽ nhất, hắn sử dụng chính là Thái Dương chi khí, chiêu thức vốn ra phải mạnh mẽ sát phạt, mới có thể phát huy hết sự bá đạo của Thái Dương chi khí, thế nhưng, Vũ kỹ hắn học của Vô Phong lại là biến ảo, hoàn toàn không thích hợp.

Phong Vân cũng phát hiện, dùng kiếm hoàn toàn không phải là hướng đi phù hợp với bản thân mình, nhớ lại Lưu Thanh, Phong Vân cảm thấy, đao pháp phần lớn cần sự uy mãnh, phù hợp với bản thân của hắn hơn.

Như là làm ra quyết định, Phong Vân lặp lại trong đầu mình về các chiêu thức của Lưu Thanh, tiến hành mô phỏng lại trong đầu.

.....



Đã hơn một tháng sau, Phong Vân vẫn nghiêm khắc về việc tu luyện, khối đá treo sau người giờ đã tăng lên 600 cân không ít, sức lực của hắn ngày càng lớn. Một tháng qua đi, cảnh giới của hắn tăng tiến vô cùng chậm chạp.

Tu vi tiến cảnh chậm chạp, Hắn vẫn hiển nhiên ảnh hưởng là mấy. Cảnh giới cũng không đại biểu chiến lực.

Hắn của lúc này, nguy hiểm hơn lúc trước rất nhiều.

Tuy cảnh giới chỉ mới đột phá một tầng, nhưng trong cơ thể hắn, từng dòng khí lưu được hấp thụ dồn nén trong từng khối cơ bắp.

Phải biết rằng, tu sĩ thông thường thông qua công pháp, hấp thu linh khí trong trời đất vô cùng mỏng manh và nhiều tạp chất, Hắn lại trực tiếp hấp thu năng lượng vô cùng nguy hiểm của mặt trời và mặt trăng, lượng linh lực vô cùng là lớn, khiến cho hắn là tam tu nhưng vẫn tiến cảnh tương đối nhanh, lượng khí đè nén trong cơ bắp của hắn vô cùng lớn.

Hôm nay, hắn đang trên đường tìm kiếm thêm dược vật, vô tình phát hiện được một khu vực đầm lầy lớn, tiến vào bên trong, đầm lầy tương đối ẩm thấp, âm hàn cực độ, từng luồng khí từ dưới bùn đất bốc lên tạo thành không khí mù quanh khu vực.

Những nơi như thế này rất dễ tìm thấy những vật âm hàn, rất phù hợp với việc tu luyện của Phong Vân.

Xung quanh tối tăm rậm rạp, cây cối lại um tùm, tầm nhìn bị hạn chế rất nhiều, còn chưa nói có những đầm lầy sâu, bước chân vào rất dễ bị kéo xuống, may là dây leo chằng chịt, cây cối cách nhau không xa, Phong Vân dựa theo địa hình thiên nhiên chậm rãi tiến lên, tuy tốc độ không nhanh nhưng tương đối an toàn.

Ở nơi đây, Phong Vân nhanh chóng phát hiện ra dược vật thích hợp cho hắn đầu tiên, một cây “ Âm Linh quả” xuất hiện, loại quả này không khó phát hiện ở những môi trường như thế này.



Càng tiến về phía trước, Phong Vân cũng phát hiện cho mình vài loại dược vật thích hợp cho việc tu luyện, hắn không khách sáo, vơ quét khắp khu vực này. Càng tiến cảnh, Phong Vân cần một lượng lớn dược vật để áp chế Thái Dương chi khí.

Bất chợt nơi xa, truyền đến nhiều khí tức mạnh mẽ, Phong Vân cũng bị thu hút. Khu vực này cây cối thưa thớt đi rất nhiều, thay vào đó và những thân cây cao, đất phía dưới cũng đã xuất hiện, nhưng bầu không khí vẫn mang nét đặc trưng của khu lầy.

Càng tiến về, Phong Vân càng cảm thấy mùi thảo dược ngày càng đậm, không lâu sau, trên một bãi đất, một cây “Tử Linh quả” thành thục mọc trên một bộ xương của một loài nào đó, không ngừng phát ra hương thơm.

Phong Vân cũng không phải sinh vật đầu tiên đến đây, chỉ thấy nơi đây vô cùng là đông đủ, nhưng đáng nói nhất chính là ba Yêu Thú mạnh nhất, chiếm cứ cho mình vị trí gần “Tử Linh quả” nhất.

Yêu Thú đầu tiên chính là một con “ Thiết Ngạc” thân thể to lớn vô cùng, cái miệng dài cùng với hàm răng vô cùng sắc bén. Yêu Thú thứ hai chính là một yêu thú hình người, thân cao ba Trượng, thân hình đầy lông trắng, chỉ có một con mắt cùng cái miệng, không có mũi, nó được gọi là Phi Nhân. Yêu Thú cuối cùng là một con chim khổng lồ với hai cái đầu, đôi cánh giang rộng cả một khu vực, cả người toàn thân lông đen, miệng nhọn hoắc. Cả ba yêu thú có tu vi Luyện Khí cảnh tầng 8, khí tức không cách Luyện Khí tầng 9 là bao nhiêu, vô cùng mạnh mẽ.

Xung quanh cũng không thiếu dao động mạnh mẽ của nhiều Yêu Thú khác, tất cả chúng nó tụ lại, tạo thành thế chân vạc, con nào ra tay trước sẽ trực tiếp bị quần công đến c·hết.

Nói về “Tử Linh quả” quả này chỉ mọc lên ở những môi trường âm khí thịnh vượng, thường mọc trên xác của một sinh vật cường đại, hút lấy chất dinh dưỡng mà sống, khi thành thục, bên trong cơ thể chứa một lượng lớn linh khí.



Sự xuất hiện của Phong Vân không gây ra quá nhiều sự chú ý, lúc này, sự chú ý của toàn trường đều nhắm vào “Tử Linh quả” chỉ là chưa có Yêu Thú nào dám hành động cả.

“ Muốn lấy được Tử Linh quả trước mắt của nhiều yêu thú như vậy quả nhiên là mộng tưởng, muốn lấy được, xem ra chỉ có cách náo động thật lớn, sau đó dựa tình huống mà động ” Phong Vân nghĩ trong đầu, muốn náo trộn thật lớn, trước hết, phải phá thế chân vạc nơi này mới được.

Nghĩ là làm, Phong Vân lập tức điều động Tinh Thần lực, vô thanh vô tức tiến gần “Tử Linh quả” đồng thời, đánh bay “Tử Linh quả” về phía trên không, nơi Song Đầu Điêu đang chiếm giữ.

Tinh Thần Lực có một đặc tính chính là vô hình, chỉ thông qua cảm giác mới có thể phát hiện được, vì vậy, rất dễ qua được thị giác của yêu thú, chỉ khi đến gần Tử Linh quả bọn chúng mới phát giác nhưng lúc này đã trễ.

Song Đầu Điêu bổng nhiên đạt được Tử Linh quả, nó không suy nghĩ nhiều, lập tức cắp mang đi.

Nhìn thấy tình hình đột nhiên phát sinh, Phi Nhân cùng Kim Ngạc thét lên, t·ấn c·ông Song Đầu Điêu, các Yêu Thú xung quanh cũng bắt đầu động.

Song Đầu Điêu gặp thế công của toàn trường, lập tức bay đi nhưng đã bị ba Yêu Thú khác bay lên ngăn cản, cùng với đó, Phi Nhân lập tức nhổ lên một khúc cây sát bên, ném về hướng Song Đầu Điêu, Kim Ngạc tụ ra một quả cầu linh lực t·ấn c·ông.

Song Đầu Điêu tránh né hết thế công, cứng rắn chịu thương thế, chỉ thấy quanh cơ thể, từng luồng điện bao quanh, giật ba con yêu thú lao đến chặn trước.

Đột nhiên, đầu của nó đau đớn, khiến nó chao đảo, tuy rất nhanh nhưng cũng mất đi cơ hội thoát thân duy nhất, chỉ thấy lúc này, hàng loạt thế công lao đến, Song Đầu Điêu dùng hai đầu với chiếc mỏ nhọn của mình, phá hết thế công lao đến. Chiến trường càng đánh càng khốc liệt, loại bỏ những yêu thú yếu kém, chỉ toàn lại ba yêu thú mạnh nhất, đụng rung cả một khu rừng.

Phi Nhân dựa vào cơ thể mạnh mẽ, không ngừng bay nhảy lên không đánh với Song Đầu Điêu, những nắm đấm mãnh liệt, cơ thể to lớn săn chắc khiến nó trông như một hung thần.

Thiếc Ngạc cũng không chịu thua kém, nó cũng bắt đầu đứng thẳng lên hai chân sau, bứng lên từng gốc cây ném về Song Đầu điêu, nhằm hạn chế Song Đầu Điêu chuyển động.

Không những thế, các yêu thú bên ngoài cũng không muốn cho Song Đầu Điêu dễ dàng, không ngừng góp tay vào.