Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Phong Vân Quyển 4

Chương 93: Vạn Đạo Sâm La




Chương 93: Vạn Đạo Sâm La

Ngưu Đầu Mã Diện là tên gọi của hai vị quỷ sai trong cõi âm ty, cũng là hai vị tướng quân cai quản toàn bộ chúng âm linh Ngạ Quỷ ở dưới Địa Ngục, ngoài ra họ còn được gọi là Câu Hồn Sứ Giả, được xếp vào trong mười vị quỷ Ly Mị Võng Lượng.

Ngưu Đầu bên tả, Mã Diện bên trái, ngưu mã hợp bích một quyền một chảo đánh xuống đầu của Bộ Uyên Đình. Nhìn hai quỷ sai hình thù kỳ quái, Bộ Uyên Đình cũng không dấu nổi vẻ hoảng sợ trong tròng mắt. Nhưng ông ta có một lòng tin kiên định hơn người thường, trong hiểm cảnh vẫn quật cường kiên trung. Bộ Uyên Đình không tin mình lại c·hết được ở nơi này, ông ta hét lớn một tiếng để chấn an bản thân.

- Được! Để lão phu xem các ngươi cái có gì mà khiến thế gian phải kh·iếp sợ.

Bộ Uyên Đình vận kình vào hai thiết quyền của mình, đồng thời sử ra Song Quyền Thiết Phá trong Hắc Liệt Quyền Kình. Quyền như sấm sét đánh thẳng vào Ngưu Đầu Mã Diện đang hung hãn xông tới.

Chỉ nghe thấy tiếc thét chói tai vang lên, Ngưu Đầu và Mã Diện đã bị quyền lực hùng mạnh của Bộ Uyên Đình đánh cho tan thành tro bụi.

Chính Bộ Uyên Đình cũng không ngờ rằng quyền chiêu của mình lại có thể đánh bại được bọn chúng.

- Khá lắm! Có thể đánh bại được Ngưu Đầu Mã Diện của ta. Hôm nay đích thân lão nương sẽ thu thập ngươi.

Mạnh Bà nghe nói là người đã chế ra một loại canh, nếu như ai uống vào loại canh này có thể khiến linh hồn quên đi mọi chuyện trong quá khứ. Chứ chưa từng nghe qua lão bà này cũng là tuyệt thế cao thủ.

Mạnh Bà hét lớn rồi từ trên thân cầu phi xuống bên dưới với thân thủ rất linh hoạt, khác hoàn toàn với vẻ bề ngoài già nua của mình.

Trong tay Mạnh Bà có cầm một chén canh nóng còn đang b·ốc k·hói nghi ngút, bà ta liền vung tay hất mạnh chén canh ấy về phía Bộ Uyên Đình.

Bất cứ ai uống bát canh Mạnh Bà này thì mọi chuyện trong quá khứ đều trôi theo dòng nước Vong Xuyên mà chìm vào quên lãng. Những hỷ nộ ai lạc, những ân oán tình thù, hết thảy đều tan đi như làn khói, chỉ còn lại ký ức trống rỗng cùng một gương mặt yên bình.

Bộ Uyên Đình cũng đã từng nghe qua về truyền thuyết này, không biết thực hư như thế nào cũng không dám liều lĩnh đón lấy, lão vội vàng tránh sang một bên. Nước canh màu vàng óng sượt qua người của lão rồi trút tất xuống dòng Vong Xuyên.

Một chiêu thất thủ, Mạnh Bà tiếp tục xuất một chưởng thứ hai về phía Bộ Uyên Đình. Việc thối lui vì một người đàn bà, cho dù người đó có là Mạnh Bà của Vọng Hương Đài, đối với Bộ Uyên Đình mà nói thì vẫn là một sử sỉ nhục với tôn nghiêm võ giả của ông ta.

Lòng tức giận nổi lên nên mặc kệ người đó có là một vị thần, thì hôm nay Bộ Uyên Đình nhất định cũng phải sát thần.



Ông ta cuồng nộ và liều lĩnh vung quyền đấm mạnh vào Mạnh Bà, hai chiêu chạm nhau Mạnh Bà bị quyền kình hùng hậu của Bộ Uyên Đình hất ngược trở lại trên cầu.

- Dám làm náo loạn Địa Phủ. Tội c·hết không thể tha, tất cả lên hết một lượt g·iết hắn cho ta.

Mạnh Bà sau khi bị chấn lui thì vô cùng tức giận hét lớn. Tiếng hét giận dữ làm rung chuyển cả chốn Âm Tào Địa Phủ. Thật bất ngờ là sau khi tiếng hét phát ra thì mười bức tượng khổng lồ Thập Điện Diêm La bỗng nhiên dục dịch, rồi cả mười tượng nhân to lớn đứng phắt dậy nhằm vào Bộ Uyên Đình mà đánh tới.

Không những thế cả Ngưu Đầu Mã Diện, Hắc Bạch Vô Thường, rồi ma quỷ yêu thú từ dưới sông Vong Xuyên cũng lồm ngồm bò lên. Tất cả đều nhắm vào Bộ Uyên Đình muốn xé xác ông ta.

Một mình phải đối đầu với toàn bộ âm binh nga quỷ ở Địa Ngục Giới, xem ra Bộ Uyên Đình lần này khó toàn mạng trở về dương gian được nữa rồi.

Mặc dù thân lâm vào khốn cảnh chẳng thể kinh hãi hơn được nữa, là người thường thì sớm đã sợ vỡ mật mà c·hết, nhưng ông ta thì tuyệt đối không phải người thường.

Bộ Uyên Đình mặc dù có cả trăm ngàn âm binh hình thù kỳ dị đang kéo tới, ông ta vẫn trầm mặc đứng lặng một chỗ, trong đầu không ngừng suy nghĩ để tìm cách thoát khỏi tình trạng tồi tệ này. Đó chính là bản lĩnh lợi hại của Bộ Uyên Đình, lâm nguy bất loạn gặp khốn không run.

Vừa rồi giao thủ với Ngưu Đầu Mã Diện và cả Mạnh Bà nữa, Bộ Uyên Đình cảm thấy mọi thứ tựa thực tựa hư, mênh mông bất định thật khó giải thích một cách rõ ràng.

Địa Ngục chỉ có n·gười c·hết mới vào được, mà Bộ Uyên Đình vẫn đang khỏe mạnh như thế, không thể nào tự dưng mà c·hết được.

Như vậy khốn cảnh này chưa chắc đã phải là thật, bằng định lực thâm hậu của mình, Bộ Uyên Đình đã đã dần mường tượng ra được vấn đề.

Ông ta động não thật kỹ, từ khi tới đây chỉ có chạm vào Mạnh Bà là cảm giác chân thật, còn tất cả những gì xung quanh đều như ảo như mộng. Vậy thì muốn phá dị cảnh trước mắt này chỉ có một cách.

Bộ Uyên Đình trước sự bao vây của chư quỷ yêu ma mà tâm thần chấn định, đủ thấy ông ta có một tinh thần vô cùng vững vàng.

Cô hồn dã quỷ, yêu ma dị thú tràn đến như nước sông vỡ đê, như muốn ăn tươi nuốt sống Bộ Uyên Đình. Trong lúc ấy ông ta như ngộ được một điều gì đó, Bộ Uyên Đình hai mắt nhắm nghiền lại, tập trung hết tất cả tinh thần, không để một chút tạp niệm q·uấy n·hiễu nhân tâm.



Sau đó ông ta mở trừng hai mắt rực chiếu tinh quang, miệng thì hét lớn một tiếng.

- Nếu đây thực sự là Âm Tào Địa Phủ! Thì hôm nay Bộ Uyên Đình ta sẽ Đại Náo Âm Ti.

Đoạn Bộ Uyên Đình thổ kình dốc hết tu vị xuất ra một quyền cực đại thiên kinh. Có điều lạ là quyền mạnh nhất của ông ta lại không đánh vào đám quỷ mị hung linh, mà quyền trực tiếp đấm mạnh vào Mạnh Bà đang đứng trên cầu.

Quyền xuyên qua đám xương mù vừa hung vừa hiểm, Mạnh Bà không kịp phát giác, cũng không ngờ Bộ Uyên Đình không chống lại đám âm binh, mà lại trực chỉ tung quyền về phía mình.

Mạnh Bà rú lên một tiếng thì quyền kình đã xuyên qua người, toàn thân lão bà hoá thành làn sương mỏng manh.

Mạnh Bà vừa b·ị đ·ánh trúng đã tan biến đi như làn khói thì đám âm binh hung ác cũng hoá thành sương mỏng, biến vào cõi hư không. Địa Ngục Chi Cảnh trước mắt cũng có sự biến hoá dị thường. Toàn bộ dị cảnh phút chốc loang lổ ra như giấy bị thấm nước vậy.

Cánh cổng Quỷ Môn Quan với màng nhện tơ máu giăng đầy, bỗng biến thành một cánh cổng làm bằng thân cây trúc óng ánh với hàng dây liễu vắt ngang. Trên đó ghi rõ ba chữ Tịnh Thuỷ Am óng ánh, thể hiện bút pháp của người viết rất sắc bén và uyển chuyển.

Mười bức tượng Thập Điện Diêm La hung dữ bốc chốc hoá thành mười cây Dương Liễu xanh ngắt hiền hoà.

Hoa Bỉ Ngạn hai bên đường vào cũng hoá thành hai hàng kỳ hoa dị thảo xanh biếc mượt mà.

Con sông Vong Xuyên đỏ ối ngàn dặm hoá thành một con suối nhỏ trong xanh. Yêu ngư dị thú dưới cầu cũng hoá thành đàn cá vàng tung tăng bơi lội.

Từ Địa Ngục mọi thứ bỗng chốc hoá thành Thiên Đường, làm người ta nhất thời khó mà thích ứng. Nhưng Bộ Uyên Đình thì khác bởi ông ta biết có một loại thần công đưa người ta vào những ảo giác đáng sợ, nếu không có định lực thâm hậu sẽ bị đắm chìm và c·hết trong ảo giác đáng sợ đó.

Nhìn tiên cảnh diễn ra trước mắt với đầy hoa tươi gió mát, nước chảy mây trôi, khác nào trốn bồng lai tiên cách xa thế tục. Ông ta có thể cảm nhận được hương thơm của hoa, sắc xanh của nền trời, gió mơn trớn trên cành liễu, tiếng nước chảy róc rách bên tai. Cảnh vật thơ mộng phía trước hoàn toàn là thật, lúc này Bộ Uyên Đình mới ngộ ra mọi chuyện, miệng lẩm nhẩm nói.

- Vạn Đạo Sâm La!

Trên đời có không ít võ công có thể khống chế được nhân tâm người khác, như Đồng Tâm Chân Kinh của Đồng Hoàng. Vân Lai Tiên Cảnh của Bộ Kinh Vân. Nhưng nh·iếp phục nhân tâm trêu đùa hồn phách người ta, mạnh nhất chính là kỳ môn thần công Vạn Đạo Sâm La.

Võ công Vạn Đạo Sâm La này cùng với Hỗn Thiên Tứ Tuyệt, đây là hai đại thần công do bất thế kỳ nhân Tiếu Tam Tiếu sáng tạo ra. Một loại dùng để khống chế nhân tâm, một loại dùng sức mạnh để đàn áp. Chỉ dựa vào hai bộ tuyệt học này thôi, cũng đủ thấy trí tuệ thượng thừa của bất thế kỳ nhân Tiếu Tam Tiếu, cao sâu vô lượng đến nhường nào.



Vạn Đạo Sâm La kể từ khi xuất hiện trên thế gian được xem là có hai người luyện thành. Đó là Đại Đương Gia của Tuyên Hoá Hiệu và Chuẩn Nhân Thiên Ẩn môn chủ của Ẩn Kiếm Lưu.

Đại Đương Gia đã bị Bộ Uyên Đình tự tay g·iết c·hết đầu mình hai nơi, tuyệt đối không thể tái sinh.

Chuẩn Nhân Thiên Ẩn thì đã m·ất t·ích không rõ dấu vết từ lâu. Vậy thì còn ai trên đời này có đủ tuệ chất và tư chất để luyện thành bộ thần công nh·iếp phục nhân tâm này.

Nhất sát thiên đường, nhất sát địa ngục chính là uy lực đáng sợ của thần công Vạn Đạo Sâm La cao sâu bất định.

Băng Hỏa Nghịch Tẩu

Sâm La Vạn Hữu.

Võ học tối cường này được Tiếu Tam Tiếu ngộ ra từ thiên địa càn khôn, tụ tập vạn tượng thế gian thành một, có thể bao dung các loại võ học nghịch nhau, tụ lại làm của mình.

Bộ Uyên Đình dĩ nhiên biết rất rõ môn thần công cao thâm vô định này, nhưng hiện tại thì ông ta chỉ không biết người đang sử ra nó là ai mà thôi.

Địa Ngục Chi Cảnh trước mắt đã bị phá, cổng vào, hoa, cây cầu, dòng sông, đàn cá, tất cả đều đã trở lại hiện thực. Ảo giác chấn nh·iếp tâm phách tất cả đều đã biến mất, duy chỉ có một người vẫn không thấy tan biến đi đó là Mạnh Bà đứng trên cầu.

Từ lúc nhập cảnh vào đây, Bộ Uyên Đình chỉ cường liệt cảm nhận thấy khí và lực rất chân thật phát ra từ Mạnh Bà, vì thế mà có thể khẳng định là Mạnh Bà giống như một con nhện đang nằm giữa chùm tơ.

Đánh vào bà ta chính là đánh vào trung tâm điều khiển khốn cảnh dị giới này. Quả đúng như Bộ Uyên Đình đã tiên đoán, rốt cuộc chỉ với một quyền của ông ta khi đánh trúng vào Mạnh Bà, Địa Ngục Chi Cảnh cùng yêu ma quỷ quái cũng hoàn toàn biến mất.

Điều khiến cho Bộ Uyên Đình muôn phần kinh ngạc đó là Mạnh Bà tuy b·ị đ·ánh tan nát, nhưng trên cầu đích thị vẫn còn một người đang đứng đó.

Người này là ai tuy không rõ, nhưng chắc chắn Địa Ngục Chi Cảnh ban nãy là do người này tạo ra, đồng nghĩa người này cũng chính là người đã sử ra Vạn Đạo Sâm La.

Đại Đương Gia thì chính tay Bộ Uyên Đình đã g·iết c·hết, với những gì mà ông ta nhìn thấy trước mắt thì đó là một lão nhân, và chắc chắn người này không phải là Chuẩn Nhân Thiên Ẩn.

Vậy thì lão đầu này là ai?