Chương 46: Vô Thiên Kiếm Hổ Quyết
Dưới tướng mạnh tuyệt đối sẽ không bao giờ có binh yếu, Liệt Báo là thủ hạ mà một kẻ vô cùng đa nghi như Tuyệt Tâm rất mực tin tưởng như thế, hẳn là một kể không dễ đối phó.
Bởi vì sao?
Vì Liệt Báo được biết đến ở võ lâm Đông Doanh có ngoại hiệu là Tuyết Trung Liệt Báo, nghĩa là con báo mạnh mẽ trong tuyết. Vừa có sự kiên trì nhẫn nại, lại có lòng theo đuổi đến cùng.
Hơn thế nữa đó là võ công của Liệt Báo đủ sức giúp Tuyệt Tâm đánh lấy thiên hạ.
Bằng chứng duy nhất nói lên điều đó, chính là Liệt Báo đã dùng Thiên Báo Quân Lâm trong Tuyết Liệt Cuồng Báo, ngăn cản một quyền cực mạnh của Tiểu Vũ.
Sơn Hải Quyền Kình uy lực vô song, vừa mang sức nặng của núi cùng sự mạnh mẽ của biển. Một quyền đủ sức phá núi lấp biển, cùng lửa nộ phừng phát b·ốc c·háy trong tâm của Tiểu Vũ. Thế nhưng Liệt Báo chỉ dơ chảo lên đã đỡ được không mấy khó khăn, đủ thấy một chân công phu không hề đơn giản chút nào của hắn.
Tiểu Vũ cũng cảm thấy bất ngờ khi chứng kiến điều đó, vì với công lực của chàng hiện tại trong võ lâm đương thời cũng không có mấy người đủ sức phá ngang một quyền này.
Những người đang đứng xem cuộc quyết đấu đều có tâm trạng dạo dực không thôi, ông ta cũng cảm thấy như vậy.
- Hảo công phu! Không ngờ bên ngoài Vô Thiên Luyện Ngục lại có nhiều cao thủ thanh niên lợi hại như vậy.
Xích Liệt đã từng giao thủ qua với Tiểu Vũ, ông ta cũng cảm thấy chàng trai này tuổi tác chưa cao, nhưng nội lực lại dồi dào bền bỉ như biển cả.
Nay thêm Liệt Báo có thể một tay đỡ được quyền của Tiểu Vũ, làm cho lão thích thú phấn khích vô cùng.
Đứng kế bên Xích Liệt là một bức tượng sừng sững như núi, một gương mặt không hỷ cũng chẳng nộ. Hắn đứng yên bất động, một thứ khí chất bá giả toát ra khiến người xung quanh phải thần phục, khi di chuyển thì cực nhanh, nhưng khi đứng yên thì phải cực tĩnh.
Vì hắn sợ rằng nếu chỉ cần cử động một sợi tóc thôi, có lẽ cũng làm cho sự tập trung trong đầu hắn bị giảm bớt đi.
Kẻ im lặng âm trầm này chính là Tuyệt Tâm. Trong đầu hắn đang nghĩ gì thì không ai có thể biết được. Con mắt thâm sâu bất định ấy đang nhìn chằm vào trận chiến của Liệt Báo và Tiểu Vũ.
Có điều con mắt dò xét của hắn lại không nhìn trực tiếp và Tiểu Vũ, mà lại chăm chú quan sát về phía thủ hạ của mình Liệt Báo.
Ngay cả Tuyệt Tâm cũng không nắm được chính xác về thân thế đặc biệt của y, vẫn nói Tuyệt Tâm có một tôn chỉ đã dùng thì không nghi, đã nghi thì không dùng, nhưng tên Liệt Báo này lại là một ngoại lệ. Tại sao Tuyệt Tâm lại vì Liệt Báo mà phá bỏ đi nguyên tắc của mình, điều đó nhất định phải có lý do và chỉ Tuyệt Tâm mới biết được lý do đó là gì.
"Tuyết Trung Báo là một trong Cung Bổn Ngũ Thánh Thú ở Gia Tộc Cung Bổn, ta cũng không rõ lắm về gia tộc bí ẩn này. Nhưng chỉ một Liệt Báo mà đã có võ công ấn tượng như thế này, thì bốn kẻ còn lại không biết thực lực còn cao đến đâu nữa. Nhất là tộc chủ của Gia Tộc Cung Bổn, người này tuyệt đối đáng sợ. Cha ta Tuyệt Vô Thần năm xưa bá đạo là thế, gặp người này cũng phải kiêng nể mấy phần".
Kẻ trí giả trên đời này có rất nhiều, nhưng họ lại thiếu mất đi cái dũng, ngược lại dũng giả thật sự thì lại thiếu một chút mưu sâu. Kẻ có đủ trí đủ dũng thì được gọi là cường giả và Tuyệt Tâm chính là một kẻ như thế.
Hắn không ngừng suy nghĩ dù là ở bất kỳ hoàn cảnh nào, chính vì thế đã tạo nên sự khác biệt của hắn so với những kẻ mạnh đương thời. Trong tất cả những kẻ ác từng xuất hiện từ trước đến nay đều không ít, nhưng kẻ ác có thể hô phong hoán vũ một thời vẫn sống sót luân hồi liên tục thì chỉ có một mình hắn mà thôi.
Chỉ thấy Tuyệt Tâm vẫn đứng im bất động âm thầm quan sát, trong khi bên đó Tiểu Vũ và Liệt Báo đang ra chiêu trấn thiên kinh địa.
Sau khi một quyền hóa giải Sơn Hải Quyền Kình của Tiểu Vũ, phía sau chiếc mặt nạ hung ác Liệt Báo cũng không dấu nổi vẻ cao ngạo của mình.
- Đương kim võ lâm cao thủ Trung Nguyên hóa ra cũng chỉ có vậy.
Liệt Báo nói ra một câu nhận định tỏ ý rất coi thường thực lực của Tiểu Vũ, không biết phía sau chiếc mặt nạ Hắc Diện Báo kia, là hắn đang cười hay đang tỏ một thái độ gì khác. Chỉ thấy chảo pháp của Liệt Báo bóp chặt nắm quyền của Tiểu Vũ. Bàn tay to lớn cùng chiếc bao tay ngụy dị lạnh lùng của hắn như muốn bóp nát diệu thủ của Tiểu Vũ.
Ai đang quan sát trận chiến này cũng đều cảm nhận thấy khí thế của Tiểu Vũ hoàn toàn đã bị Liệt Báo áp bực triệt để. Người càng ở gần nơi đó nhất thì lại càng cường liệt cảm nhận thấy rõ ràng nhất.
- Vũ ca! Muội đến giúp huynh.
Thanh Việt tay phải bị tay trái của đối phương nắm chặt, nhưng nàng vẫn còn một tay khác. Lúc trước ở Vô Thiên Luyện Ngục nàng cũng từng luyện tập võ công. Nay lâm vào hiểm cảnh không còn cách nào khác là liên thủ với tình lang phản kích.
Thanh Việt thu bàn tay búp măng lại, những ngón tay nuột nà thon dài của nàng khép kín thành một chưởng sắc bén, nhắm thái dương huyệt của gã to lớn kia xỉa tới.
Tiếc là với công lực nhỏ nhoi của Thanh Việt chỉ như châu chấu đá xe, một chưởng nhanh nhẹn đã đắc thủ. Nhưng lại không làm Liệt Báo b·ị t·hương chút nào mà lại càng khiến cho hắn nổi giận hơn.
- Nha đầu muốn tìm c·hết.
Liệt Báo thổ kình vào chảo trái, báo khí điên cuồng chạy vào cánh tay trắng trẻo của Thanh Việt. Kình lực không những xé nát tay áo của nàng mà một tiếng "rốp" vang lên. Tay trái của tuyệt đại mỹ nhân đã chật khỏi khớp vai.
Nàng đau đớn tột cùng la lên thất thanh, đôi hàng lệ ngấn giai nhân ứa ra có thể khiến anh hùng thiên hạ phải mềm lòng. Nhưng hắn thì không, Liệt Báo tuyệt đối không giống những kẻ đàn ông khác, bởi hắn là hiện thân của một con báo đầy thú tính và khát máu. Niềm vui của một con báo sát thủ là nghe tiếng rên la thảm thiết của con mồi trước khi g·iết c·hết chúng.
- Trên đời có rất nhiều tiếng rên, nhưng tiếng rên từ một khuôn miệng xinh đẹp của một đại mỹ nhân phát ra, nghe mới dễ chịu làm sao. Khờ khờ.
Chỉ thấy Thanh Việt mồ hôi tứa ra như mưa, khuôn mặt hoa dung tuyệt mỹ của nàng, cũng không thể che dấu hết được sự đau đớn nàng đang phải gánh chịu.
Tiểu Vũ thấy hồng nhan của mình lâm vào hiểm cảnh khiến lòng chàng đau như cắt, điều duy nhất lúc này chàng nghĩ đến trong đầu, là phải bằng mọi giá cứu cho được Thanh Việt.
Chàng cắn răng chặt đến nỗi như muốn phụt máu ra ngoài, Tiểu Vũ thầm đề thăng công lực đến đỉnh điểm. Kẻ nào dám làm người chàng yêu thương đau đớn thì tuyệt không thể nào tha thứ. Cho dù tấm lòng chàng vốn trung hậu, nhưng tới mức này thì chàng cũng quyết phải đại khai sát giới.
Tiểu Vũ quyết trong một chiêu sẽ hủy diệt Liệt Báo một cách triệt để, muốn làm được điều đó thì phải xuất ra kỳ chiêu.
Bởi Liệt Báo không phải kẻ tầm thường nên Tiểu Vũ đã bị ép phải sử ra chiêu đó.
Chiêu mạnh nhất trong Thập Cường Võ Đạo.
Chiêu hội tụ tinh hoa võ học của cả đời cha cậu ta là Thập Cường Võ Giả Võ Vô Địch.
Chính chiêu này Võ Vô Địch đã dùng sinh mạng của mình để đốt cháy hy vọng vào con trai.
Vô Thiên Kiếm Hổ Quyết một khi xuất ra còn mạnh hơn Thập Phương Vô Địch nhiều lần.
Từ khi được cha vào lúc lâm chung truyền cho sát chiêu này, vì e ngại sức mạnh khủng kh·iếp của nó mà Tiểu Vũ không dám tùy tiện đem ra sử dụng.
Nay vì người mình yêu Tiểu Vũ buộc phải dùng đến sát chiêu đáng sợ này. Chàng vận công lực toàn thân vào cánh tay trái của mình, một luồng nhuệ khí cực mạnh làm cả cánh tay chàng căng phồng lên, tay áo cũng bị khí kình làm cho rách toạc ra.
Tiểu Vũ đã phẫn nộ, chàng đã không thể kìm chế được nộ hỏa trong tâm của mình nữa rồi.
- Tên khốn kiếp! Hậu quả là do ngươi tự chuốc lấy xem Vô Thiên Kiếm Hổ Quyết của ta.
Tay Tiểu Vũ phát ra một nguồn lực lượng mạnh khủng kh·iếp, thoáng ẩn hiện mười cỗ khí lực thập cường cùng ngưng tụ lại nơi nắm quyền của chàng.
Liệt Báo cũng không dám khinh xuất mà ngưng thần giới bị, hắn cũng ngầm đẩy công lực l·ên đ·ỉnh điểm. Bởi khí kình của Vô Thiên Kiếm Hổ Quyết đã khóa chặt mọi chuyển động của hắn. Liệt Báo cường liệt cảm nhận thấy một cách rõ ràng, chiêu này là một tuyệt chiêu đáng sợ, nếu không dốc hết sức đối phó thì hắn nhất định sẽ c·hết.
Đám người Tuyệt Tâm, Xích Liệt bên ngoài cũng cảm nhận thấy đây là một chiêu vô cùng bá đạo. Họ cũng hồi hộp chờ xem Tiểu Vũ khi triển lộ ra thực lực mạnh nhất của bản thân sẽ lợi hại như thế nào.
Hơn tất cả là mọi cường giả đều muốn được thấy tận mắt cường tuyệt sát kỹ mạnh nhất được sáng tạo từ Thập Cường Võ Giả Võ Vô Địch sẽ khủng kh·iếp ra sao. Nhưng đang lúc Tiểu Vũ hành công chuẩn bị xuất chiêu tiêu diệt đối thủ, bỗng chàng cảm thấy toàn thân nóng như lửa đốt, lồng ngực bỗng nhiên đau nhói khủng kh·iếp. Một bụng máu tươi cũng không kìm được mà phun ra khỏi miệng.
Thấy Tiểu Vũ bất ngờ có vấn đề thì kình lực cũng nhanh chóng tản ra, Liệt Báo đồng thời cũng đã di chuyển được. Bằng giác quan nhanh nhạy của loài Báo, hắn biết cần phải có khoảng cách nhất định với Tiểu Vũ.
Liệt Báo vung tay hất mạnh tay của Tiểu Vũ ra, hai người đã cách xa nhau trên dưới năm trượng.
Khi hai người đã tách ra chỉ thấy khí lực của Tiểu Vũ đang tản ra một cách mất kiểm soát. Tay chàng cũng đang không ngừng ôm lấy ngực, miệng thì ho sặc sụa cùng máu đen không ngừng tuôn ra.
Rốt cuộc Tiểu Vũ đã xảy ra chuyện gì khiến những người có mặt tại đó cũng không thể nào hiểu nổi.
Chỉ có Thanh Việt ở gần bên là vô cùng lo lắng cho tình lang, nàng bèn kêu lên thất thanh với tâm trạng có chút hoảng loạn.
- Vũ ca! Huynh làm sao vậy.