Chương 119: Phá Quân Quyết Đấu Bộ Kinh Vân 3
Phá Quân thôi động chân khí l·ên đ·ỉnh điểm làm cảnh vật xung quanh lẫn trời nghiêng đất ngả, cảm tưởng như một không khí thâm hàn lãnh khốc đang thao túng bầu không gian.
Ngay lúc sát chiêu sắp được sử ra thì Bộ Kinh Vân bất ngờ phi lên trước vận chưởng đánh ra Bài Sơn Đảo Hải. Sức mạng khí thế cường đại ập xuống đầu của Phá Quân.
Thì ra muốn ngăn chặn Sát Phá Lang thì phải trong tích tắc ngăn không cho Phá Quân tích đủ chân khí toàn thân. Ngoài khoá chặt binh khí ra thì cách duy nhất còn lại chính là nhắm đúng thời điểm, không để Phá Quân phát chiêu. Trong khi ông ta đang vận khí phải ra tay ngay trước lúc ông ta kịp thi triển Sát Phá Lang.
Bộ Kinh Vân đã cực kỳ tinh ý nắm bắt được chỗ hổng rất ít ỏi này, nhưng có thể căn đúng thời điểm ra tay chế ngự kỳ chiêu, thì cũng phải đòi hỏi người đó phải có bản lĩnh tuyệt đối cao cường. Ngoài ra còn cần phải có một con mắt phán đoán thật là chính xác.
Phá Quân không ngờ thời gian mình thôi động chân khí toàn thân chỉ diễn ra trong tức khắc, vậy mà đối phương trong sát na đã nắm đúng thời điểm ra tay t·ấn c·ông. Nhãn quang và độ tính toán nhạy bén của Bộ Kinh Vân thật là siêu việt, vượt qua khả năng của người bình thường rất nhiều lần.
Chưởng chiêu mang sức mạnh trên cao áp xuống như rời non lấp bể, Bài Vân Chưởng cương nhu uyển chuyển cho nên Phá Quân cũng không dám xem thường.
Không thể dẫn động kỳ chiêu nhưng hoàn toàn có thể biến chiêu, Phá Quân trở chưởng dựa vào tu vị nội lực cường đại lấy mạnh đấu mạnh, dùng cường kình đấu với cường kình.
Hai kình chiêu chạm nhau chấn động khiến cây cối xung quanh gãy rạp, trong lúc lá cỏ bay đầy trời, Phá Quân lại hung hãn đới động chân khí tiếp tục ra chiêu. Sát Phá Lang tuyệt thế kỳ chiêu chưa kịp xuất ra khiến Phá Quân vô cùng bức bối, nay muốn phát tiết toàn bộ sự phẫn nộ ra bằng hết.
Kỳ lạ là Bộ Kinh Vân lại không tiếp chiêu, hắn dựa vào dư kình của pha giao kích vừa rồi mượn lực phi thân thối lui ra sau mười bước.
Thấy đối thủ bất ngờ thoái lui như vậy, Phá Quân cũng không hiểu Bộ Kinh Vân đang nghĩ gì. Phá Quân tiếp tục đốc thúc công lực l·ên đ·ỉnh điểm, xem ra hôm nay ông ta đã nghiêm túc chiến đấu thật sự rồi.
- Bộ Kinh Vân! Chúng ta chưa phân cao thấp mau qua đây đánh tiếp.
Bộ Kinh Vân toàn thân vẫn bao phủ một lớp khói đen dày đặc. Khiến Phá Quân khó đoán biết thực sự y đang nghĩ gì, cảm xúc của hắn quả thật khó nắm bắt.
Còn Phá Quân tuy đã thoái ẩn nhưng khi động võ là lòng cầu thắng trong con người ông ta lại trỗi dậy. Bản sắc cường giả ẩn tàng lâu năm trong tâm bào của Phá Quân vẫn không vì thời gian mà mòn mỏi đi.
Ông ta một khi đã chiến là phải hết mình bất kỳ đối thủ là ai, chỉ cần người đó xứng đáng để ông ta phải dùng đến thực lực chân chính thì ông ta nhất định sẽ không bỏ qua.
Nhưng đối thủ của ông liệu cũng có lòng chiến đấu giống như ông. Phá Quân vận khí khiến cây cối xung quanh như muốn bộc gốc, sát khí hung lang bao trùm khắp nơi, có lẽ đây là dư kình còn lại vì ban nãy Sát Phá Lang thôi động mà chưa kịp xuất ra được.
Mạnh như Bộ Kinh Vân còn không dám liều lĩnh để Phá Quân sử ra Sát Phá Lang, đủ thấy cường hãn sát chiêu này uy lực cử thế vô song như thế nào.
Bộ Kinh Vân bỗng nhiên thu nh·iếp tinh thần đè nén chiến ý, tự nhiên quay lưng bỏ đi.
Thấy đối phương không tiếp chiêu mà xoay lưng dời đi ngay trước mắt của mình, Phá Quân giận dữ liền hét lớn.
- Bộ Kinh Vân! Chúng ta còn chưa phân cao thấp, ngươi muốn đi đâu. Cút lại đây cho ta.
Thấy đối thủ lâm trận thoái lui Phá Quân đang định tung chiêu ngăn cản, thì Bộ Kinh Vân lại khẽ quay đầu, trong làn khói đen đặc thoáng nở một nụ cười tà dị.
- Phá Quân! Ông vẫn còn mạnh đấy. Tiếc là ta đang có việc gấp, hôm nay không thể cùng ông phân cao thấp. Ta cho ông biết, tiểu tử kia chúng trọng chưởng của ta đang hấp hối, nếu không có nội lực thâm hậu cứu kịp thời thì đừng hòng sống. Ha ha.
Dứt lời hắn xoay người bỏ đi, vì sao hắn bỏ đi, vì sao hắn thoái lui, điều đó thì không ai biết. Cái Phá Quân quan tâm lúc này là ẩn chứng lời nói của Bộ Kinh Vân trước khi bỏ đi.
Ông ta quay sang nhìn về phía Diệc Chính đang nằm úp mặt trên nền đất, thân tỏa ra một luồng hắc khí kỳ dị. Phá Quân không dám xem thường lời nói của Bộ Kinh Vân liền chạy lại kiểm tra thương thế xem sao.
Quả nhiên khi đặt chưởng ấn lên người Diệc Chính thì Phá Quân phát hiện ra kỳ kinh bát mạch của nó, đang bị một luồng kiếm ý ngụy dị khống chế. Nếu không kịp thời giải khai, kiếm ý công tâm khiến n·ạn n·hân c·hết trong đau đớn dày vò.
Phá Quân không ngờ Bộ Kinh Vân lại xuất chưởng tàn độc như vậy, là vì hắn muốn g·iết c·hết Diệc Chính, hay chỉ là làm thế để ngăn Phá Quân t·ruy s·át.
Nếu như là để ép Phá Quân phải cứu Diệc Chính thì chắc chắn đây là một kế hoạch được vạch ra từ trước. Những việc Bộ Kinh Vân đang làm thật ra là nhắm vào Phá Quân.
Nhưng hắn làm thế để làm gì vì Phá Quân và hắn trước nay có giao tình rất tốt, hắn đâu nhất thiết cần phải làm những việc tàn nhẫn như thế này.
Phá Quân suy nghĩ hoài vẫn không thể nào hiểu nổi rốt cuộc Bộ Kinh Vân đang muốn làm gì. Hay thực sự hắn muốn hùng bá thiên hạ thống nhất giang hồ như năm xưa sư phụ của hắn đã từng làm.
Nếu Bộ Kinh Vân thực sự có dã tâm này thì giang hồ về sau nhất định sẽ nổi sóng gió khủng kh·iếp.
Phá Quân hiện thời cùng không biết phải làm sao, chỉ còn cách bỏ mặc cho Bộ Kinh Vân bỏ đi ngay trước mắt của mình. Ông ta cần phải dồn lực để cứu lấy Dịch Chinh, đứa trẻ này tuy có chút ngang bướng nhưng một lòng một dạ với chính đạo.
Phá Quân cũng không thể nào thấy c·hết mà không cứu được, vậy là Phá Quân hạ sát tính của mình xuống đồng thời tập trung giải trừ tử khí trong thể nội của Dịch Chính.
Mây đen đang kéo đến vây kín bầu trời, võ lâm về sau sẽ còn nảy sinh những chuyện kinh thế hãi tục nào nữa đây.