Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Phong Vân Quyển 4

Chương 113: Hồn Ma Bộ Kinh Vân Báo Thù




Chương 113: Hồn Ma Bộ Kinh Vân Báo Thù

Đêm khuya thanh vắng tại Đồng Minh Hội.

Lăng Hạo Phi đang nằm ngủ an nhiên trong phòng, hắn vừa ngủ vừa thầm cười vui vì ngày mai Long Hưng sẽ gửi cho hắn một kết quả vô cùng có lợi.

Nhưng đáng tiếc kết quả đó cho dù đáng mừng đến đâu, thì đó là chuyện của ngày mai. Còn hôm nay thì ác mộng đã bắt đầu kéo đến.

Lăng Hạo Phi đang mơ màng thì chợt giật mình thức giấc, hắn cảm thấy mồ hôi tuôn ra như suối mà không hiểu nguyên nhân do đâu.

Hắn trong lòng cảm thấy có chút sợ hãi dậy lên, vội vàng chèo ra khỏi giường rồi cầm một hộp đánh lửa, châm vội cây đèn cầy trong phòng, hy vọng một chút ánh sáng sẽ làm cho tâm trí của hắn an định hơn.

Nhưng đèn cầy vừa được bật lên, ánh sáng rọi lay lắt trong căn phòng ảm đảm, quang năng lan tỏa lên mọi vật được bài trí trong căn phòng, cũng phản chiếu lên cả khuôn mặt của một kẻ đã ngồi sẵn trong gian phòng này, không biết hắn đã ngồi ở đó từ khi nào.

Lăng Hạo Phi kinh hãi khi nhìn thấy dung mạo của kẻ ngồi im như một bức tượng trong tư phòng của mình. Kẻ đó nở một nụ cười quỷ mị với hai con mắt đỏ ngầu, cùng đôi môi thâm đen càng làm nụ cười trên mặt hắn thêm tàn khốc.

Lăng Hạo Phi c·hết chân tại chỗ, hộp quẹt lửa trong tay rơi xuống đất, hắn chỉ kịp thét lên thất thanh.



- Trời ơi! Bộ Kinh Vân là ngươi?

Bộ Kinh Vân đã lên đường đến Thương Thiên Các ở Đại Mạc, thuyền cũng đã đi được mấy ngày. Vì cớ gì lại hiện thân ở đây, lẽ nào y đ·ã c·hết trong tay Long Hưng. Giờ đây hồn ma bóng quế vì c·hết oan khuất nên không thể siêu thoát, hiện về tìm Lăng Hạo Phi báo thù.

Lăng Hạo Phi chưa kịp hoàn hồn thì giọng nói đầy âm u cất lên bên tai hắn.

“Lăng Hạo Phi! Ngươi to gan lắm! Dám chủ mưu g·iết ta, ta c·hết oan ức quá, hôm nay ta phải kéo ngươi cùng xuống âm tào địa phủ cho có bạn. Chịu c·hết đi”.

Bộ Kinh Vân ngồi đó cất tiếng cười điên loạn như hồn ma báo thù, chưởng của hắn khẽ đưa lên một luồng hắc khí cuồng loạn phát ra, như lời phán quyết cuối cùng của tử thần đối với Lăng Hạo Phi.

Tình thế trước mắt khiến cho họ Lăng hoảng loạn cực độ, hắn cảm nhận thấy cái giá phải trả cho việc làm độc ác của mình đã đến, hắn sợ hãi luôn miệng cầu xin.

- Bộ Kinh Vân! Bộ đại hiệp xin tha mạng cho ta, tha mạng cho ta.



Tiếng kêu van xin tha mạng của Lăng Hạo Phi trong đêm tối vang vọng đã kinh động đến các thuộc hạ đứng gác bên ngoài của Đồng Minh Hội.

Lập tức lính gác biết có chuyện chẳng lành xảy ra bên trong nên lập tức đi thông báo cho các đà chủ được biết.

Chỉ một thoáng sau người của Đồng Minh Hội đã nhanh chân kéo đến thư phòng của minh chủ. Một người từ bên ngoài lớn tiếng gọi vọng vào trong.

- Lăng Minh Chủ! Có chuyện gì xảy ra thế?

Bên trong Lăng Hạo Phi đang quỳ lạy van xin Bộ Kinh Vân tha mạng, bên tại bỗng nghe thấy tiếng huyên náo. Y biết thuộc hạ của mình đang kéo đến, phải tìm cách kéo dài thời gian để thoát thân.

Trong đầu của Lăng Hạo Phi đang thầm nghĩ:

"Bộ Kinh Vân mới rời khỏi đây được mấy hôm, trong thời gian đó không thể nào quay trở lại đây ngay được. Nếu như đây là hồn ma của do đã bị Long Hưng g·iết c·hết, vì oan ức mà không siêu thoát thì không có gì phải sợ. Ma quỷ chỉ có thể hù dọa người chứ không thể hại được con người. Còn nếu không phải là ma thì là một kẻ nào đó mạo danh Bộ Kinh Vân mà thôi. Đã vậy thì ta thừa sức giải quyết hắn".

Lăng Hạo Phi cũng là một kẻ đương cơ lập đoán, hắn quyết không thể khoanh tay đợi c·hết, đoạn nhanh như chớp lộn một vòng trên nền đất, thân hình nhanh nhẹn đến bên mép tường.

Bằng thân thủ linh hoạt trong lúc sinh tử quan đầu, Lăng Hạo Phi đưa tay với bảo đao được treo trên tường, vừa rút đao khỏi bao đã tung người sử ra Lăng Gia Đao Pháp nhằm hướng Bộ Kinh Vân chém mạnh đến.



Một đao này quyết định sống c·hết, chắc chắn Lăng Hạo Phi phải sử ra tu vị cả đời của bản thân. Dưới ánh nến lập loè đao chiêu phát ra loang loáng. Trong lúc ấy chỉ thấy Bộ Kinh Vân thoáng cười lạnh, song chưởng vận múa, kình lực đới động lên chiếc rèm cửa trước giường nằm của Lăng Hạo Phi.

Rèm cửa được hư kình khiên dẫn bay lên hoá thành một chưởng lớn khoá chặt thế đao của Lăng Hạo Phi. Đây là một chiêu Ương Vân Thiên Giáng trong Bài Vân Chưởng của Bộ Kinh Vân. Chưởng kình lăng lệ làm tấm vải như có áp lực ngàn cân, không những áp hết đao thế của họ Lăng, mà còn chụp xuống người hắn làm cho hắn không thể thoát ra.

Chưởng chiêu điêu luyện biến hóa đa đoan, tu vị này nhất định là của Bộ Kinh Vân mới có thể phát ra được. Lẽ nào người thực sự là tử thần, vậy lẽ nào Bộ Kinh Vân đã bị Long Hưng g·iết c·hết trên biển, giờ đây hóa thành hồn ma quay về báo thù Lăng Hạo Phi.

Chỉ thấy giọng nói của kẻ đó khào khào như oan hồn than khóc, tính mạng của Lăng Hạo Phi đã nằm gọn trong tay của hắn, đã đến lúc đưa ra phán quyết cuối cùng rồi.

- Lăng Hạo Phi! Ngày này năm sau sẽ là ngày dỗ của ngươi. Chịu c·hết đi.

Một chưởng quán tuyệt của của Bộ Kinh Vân đã giáng thẳng vào tấm vải đang đè trên người Lăng Hạo Phi, máu tươi bắn ra nhuốm đầy cả gian phòng. Cảnh tượng kinh dị rợn người, Bộ Kinh Vân ra thật dứt khoát và tàn độc.

Vì sao Bộ Kinh Vân đang bị Long Hưng đột kích trên biển lại có mặt ở Đồng Minh Hội g·iết người.

Mọi chuyện thật khiến cho người ta không thể nào hiểu nổi, Lăng Hạo Phi bị một chưởng cường lực kinh người đánh nát thân, kết cục của một kẻ lòng dạ tiểu nhân hiểm độc đã được định đoạt như thế.

Màn đêm hoang lạnh như tàn nhẫn lặng nhìn c·ái c·hết đau đớn bất lực của một minh chủ xưng bá một phương.