Bắc Đấu thánh tử nhận ra Tần Ninh, tiếp đó nhìn về phía mấy vị sư huynh bên người, thấp giọng rỉ tai cái gì đó.
"Là ngươi giết đệ tử Bắc Đấu tiên môn chúng ta?"
Dẫn đầu là một thanh niên quần áo trắng, toàn thân như ngọc, phong thần tuấn dật, nhìn về phía Tần Ninh, hờ hững nói.
"Không phải".
Tần Ninh nhìn những thi thể này, chậm rãi nói: "Mười mấy người này có tử trạng thê thảm, hơn nữa còn bị khí thế sắc bén cắt nát thân xác, hẳn là Vũ tộc".
Vũ tộc?
Thanh niên kia cau mày nói: "Vũ tộc gì?"
Tần Ninh thấy thanh niên này cũng cũng không biết sự tồn tại của Vũ tộc thì lắc đầu nói: "Tự các ngươi đi điều tra đi".
Vừa nói xong, Tần Ninh liền xoay người muốn rời đi.
"Không được phép đi!"
Thanh niên hét lên một tiếng.
Mấy người còn lại rối rít tiến lên.
"Làm sao?
Còn có việc gì nữa?"
Tần Ninh không khỏi cười một tiếng.
"Lúc trước là ngươi chiếm cứ Cửu Liên Hoang Thiên Trì đúng không?"
Thanh niên cười lạnh nói: "Chuyện này là ngươi quá đáng, đầu tiên hãy xin lỗi sư đệ ta trước đi".
Nói xin lỗi với Bắc Đấu thánh tử?
Tần Ninh nói: "Hắn ta vô dụng còn trách ta sao?"
"Dù sao Bắc Đấu tiên môn của ngươi cũng là bá chủ một đại tiên châu, bên trong tông môn có lẽ sẽ tồn tại cao thủ Ngọc Tiên đúng không?"
"Sao lại để một đệ tử cảnh giới Địa Tiên làm thánh tử?"
"Thực lực không đủ, bị người ta bắt nạt là điều bình thường rồi".
Nghe được Tần Ninh ăn nói ngông cuồng như vậy, Bắc Đấu thánh tử tiến lên, nhìn về phía thanh niên, nói: "Bạch Gia sư huynh, người này vô cùng hống hách, không bị đánh một trận là sẽ không ngoan ngoãn đâu".
"Hơn nữa, người này có lai lịch không rõ, nhưng sự hiểu biết về bùa chú lại vô cùng ảo diệu, nếu giết hắn...", thanh niên tên là Bạch Gia lập tức hiểu ý.
Cảnh giới Thiên Tiên nhất phẩm đến Thiên Tiên tứ phẩm.
Thấy năm người đánh tới, Tần Ninh không còn gì để nói nữa.
Ầm... Lôi ảnh cuồn cuộn bộc phát ra.