Phong Thần Châu

Chương 8967:




Khi tiếng quát kia vang khắp trời đất, tất cả mọi người đều thấy trên bầu trời thành Thánh Thiên rộng lớn, ánh nắng đều bị che khuất.  

 

Tất cả mọi người ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy trên bầu trời có từng cái bóng che khuất, chỉ để lại từng cái bóng mờ kinh khủng trên mặt đất.  

 

"Đó là tiên thú sao?"  

 

Từng con phi cầm vỗ cánh nối liền san sát trên bầu trời, khí thế khiến cho người ta phải kinh hoàng sợ hãi.  

 

Mỗi một con phi cầm mở hai cánh ra rộng chừng ba trăm trượng, hơn nữa ở phần đuôi cánh có chín linh vũ chuyển động theo gió.  

 

Lông chim toàn thân tản ra ánh sáng màu vàng nhàn nhạt.  

 

Thân thể cao lớn mang theo uy áp khiến người ta kinh hoàng sợ hãi.  

 

"Đây là... tiên thú cấp ba... Cửu Vĩ Kim Kiêu!"  

 

Có người nhận ra tiên thú, hoảng sợ nói.  

 

Tiên thú cấp ba, thực lực Linh Tiên! Ở trong thành Thánh Thiên này, Linh Tiên cũng là cấp bậc cường giả, thuộc về cao thủ hàng đầu trong nhà họ Thánh.  

 

Nhưng bây giờ đám người này lại đạp lên người Cửu Vĩ Kim Kiêu, hai mắt nhìn chằm chằm xuống dưới, khí thế hung hăng tới chỗ này.  

 

Tổng cộng có mười tám con Cửu Vĩ Kim Kiêu với cơ thể to lớn khổng lồ, chừng mấy trăm người đứng yên ở trên đám Cửu Vĩ Kim Kiêu này.  

 

Một con Cửu Vĩ Kim Kiêu dẫn đầu có cơ thể khổng lồ đáng sợ, mang theo khí thế dời sông lấp biển, mang tới chèn ép gần như một vị cường giả Địa Tiên.  

 

Khí thế này tuyệt đối không phải là thế lực bình thường có thể có.  

 

Trần Nhất Mặc ngẩng đầu nhìn lại, không thèm để ý.  

 

Sư phụ đã nói hết những chuyện xảy ra ở trong Bất Vãng Sâm rồi.  

 

Chẳng qua là hắn ta cũng không nghĩ tới người của Tử Phủ lại đến tìm sư phụ trước tiên.  

 

Xem ra đám người kia còn chưa biết chữ chết viết như thế nào! Trên đỉnh đầu một con Cửu Vĩ Kim Kiêu đi trước lúc này có một người đàn ông trung niên mặc trường bào màu vàng nhạt, mái tóc dài buộc lên.  

 

Người đàn ông có cơ thể to cao, đôi mắt nhìn xuống mặt đất tràn đầy lạnh lùng và sát khí.  

 

"Tần Ninh ở chỗ nào?"  

 

Giọng nói của người đàn ông truyền ra, mang theo mấy phần kiêu ngạo.  

 

"Tìm sư phụ ta làm gì?"  

 

Trần Nhất Mặc ngẩng đầu nhìn lại, giễu cợt nói: "Sư phụ ta không có ở đây, có chuyện gì nói với ta là được!"  

 

"Ngươi?"  

 

Người đàn ông nắm chặt bàn tay lại, tạo lực từ xa.  

 

Trên đường phố phía dưới, xung quanh người Trần Nhất Mặc, từng cục gạch bay lên trời, hóa thành vách tường, đánh đến trước mặt hắn ta.  

 


Đây là... cường giả Thiên Tiên! Trên mặt Trần Nhất Mặc có mấy phần rung động.  

 

"Chỉ là một tên Địa Tiên tứ phẩm, giọng điệu đúng là cuồng vọng”.  

Người đàn ông cười lạnh nói: "Ngươi là đệ tử của tên Tần Ninh lưu manh kia đúng không?