Phong Thần Châu

Chương 8867: Đây là lời hẹn ước của hai người lúc ly biệt.




 

 

Thậm chí, lúc ấy Tần Ninh còn nảy ý định nhận làm đệ tử.  

 

Đúng... chỉ đơn giản là đồ đệ mà thôi, hắn cũng không mê sắc đẹp này.  

 

Thế nhưng, ở đời thứ chín, Tần Ninh càng muốn tìm một vị đệ tử vô cùng thích hợp để tu luyện thuật luyện hồn.  

 

Chẳng hạn như Dương Thanh Vân, ở mảng tu hành có thiên phú rất mạnh, năm ấy, khi ở đại lục Vạn Thiên, Dương Thanh Vân luôn áp chế bản thân, không chịu đột phá, mong mỏi đợi Tần Ninh mà kéo dài thời gian rất lâu.  

 

Tựa như Ôn Hiến Chi có thiên phú ngự thú tuyệt đỉnh.  

 

Như Diệp Nam Hiên là thuật tu đao, Lý Huyền Đạo là kiếm thuật.  

 

Trần Nhất Mặc là thuật luyện đan, Thần Tinh Dịch là thuật luyện thể, còn Khúc Phỉ Yên và Chiêm Ngưng Tuyết là thuật luyện khí và thuật trận pháp.  

 

Thạch Cảm Đương... lại rất có nghị lực, tuy thiên phú bình thường nhưng nghị lực rất mạnh, trên võ đạo có thể tiến xa hơn.  

 

Hơn nữa, Thạch Cảm Đương rất biết nịnh hót, Tần Ninh rất thích kiểu đó.  

 

Còn về Lý Nhàn Ngư, chỉ dựa vào vãng sinh đồng đã đủ để hắn nhận làm đệ tử rồi.  

 

Mỗi một vị đồ đệ, Tần Ninh đều đã có kế hoạch cả.  

 

Đồ đệ ở kiếp thứ chín là Cố Vân Kiếm, thật ra là người rất toàn năng, về thiên phú... có thể nói từ trước đến giờ là người tốt nhất mà Tần Ninh từng gặp.  

 

Nếu thật sự phải đánh giá, Tần Ninh cảm thấy, đẳng cấp của Cố Vân Kiếm và phụ thân, tổ phụ, sư phụ, nghĩa phụ không có chênh lệch.  

 

Tóm lại, Cố Vân Kiếm có tư cách của thần! Và Cố Vân Kiếm ở phương diện thuật luyện hồn lại khiến cho Tần Ninh có nhiều điều bất ngờ.  

 

Một suy ra ba rất bình thường.  

 

Khi Cố Vân Kiếm tu luyện thuật luyện hồn, thậm chí từ lời dạy của Tần Ninh mà lĩnh ngộ được điều gì đó mới mẻ! Trong chín vị đệ tử của chín đời, nếu nói rằng Thần Tinh Dịch là người đẹp trai nhất, thì Cố Vân Kiếm chính là người có thiên phú mạnh nhất.  

 

Khi ấy, hắn cân nhắc đến việc cô bé ấy không hợp tu luyện thuật luyện hồn, nên đã dẹp bỏ tâm tư thu làm đệ tử, nhưng dắt theo, dạy dỗ như đệ tử vậy.  

 

Cô gái nhỏ dần lớn lên mà đường Tần Ninh phải đi còn rất dài, nên hắn đành chia tay cô bé.  

 

Còn cô gái nhỏ năm nào kia sau lại thành một đại nhân vật có thanh danh hiển hách.  

 

Đại Nhật tiên châu, nhà họ Khương, Khương Thái Vi! Sỡ dĩ Tần Ninh nhớ đến Khương Thái Vi, là bởi rừng Vạn Mộc trước mắt đã gợi lên hồi ức của hắn.  

Năm đó, Khương Thái Vi dần lớn lên, Tần Ninh cuối cùng vẫn phải chia ly.  

 

Lúc ấy, Tần Ninh vô tình nói rằng mình thích non xanh nước biếc, phong cảnh hữu tĩnh, u nhã tĩnh mịch, thanh thản dễ chịu.  

 

Tần Ninh từng nói rằng hắn muốn được thấy hàng vạn cây cối hàng vạn hoa lá trên khắp Tiên Giới.  

 

chapter content