Phong Thần Châu

Chương 8772: Khương Vân Sĩ sao?




 Những ngọn đèn đỏ kết chùm, bầu không khí náo nhiệt.  

 

Ba người Hứa Văn Thành đứng trước cổng phủ đệ.  

 

Ba người Hoa Vi Phong, Bạch Bán An, La Phù Linh dẫn mười mấy người đi ra.  

 

Khi nhìn thấy ba bóng người kia, cũng thấy ký hiệu Thánh Hoàng màu vàng nhạt lóe lên trên ngực ba người thì cả đám suýt chút nữa đã quỵ xuống đất.  

 

Ký hiệu Thánh Hoàng tơ vàng! Đó là ký hiệu của Thánh Hoàng Thiên Tông! Là cường giả tới từ Thánh Hoàng Thiên Tông của Tử Vân Tiên châu thật!

Lúc này, Hứa Văn Thành rất muốn kiêu ngạo đứng chắp tay để thể hiện Tiên Nhân của Thánh Hoàng Thiên Tông cao cao tại thượng như thế nào.  

 

Nhưng nghĩ đến thanh niên áo đen kia uy hiếp... Hứa Văn Thành đưa hai tay ra phía trước, chắp tay khách khí cười tủm tỉm nói: "Tại hạ là Hứa Văn Thành của Thánh Hoàng Thiên Tông ở Tử Vân Tiên châu".  

 

Hứa Văn Thành?  

 

Bạch Bán An đứng trước mười mấy người, nhìn người đàn ông trung niên phía trước, sắc mặt biến đổi, cả người run rẩy đi lên phía trước, quỳ sụp xuống đất bịch một tiếng.  

 

"Hứa đại nhân!"  

 

Cái quỳ này đã khiến tất cả mọi người đều bối rối.  

 

Dù sao Bạch Bán An cũng là thánh chủ của Bạch Thạch Thánh Địa, cho dù Hứa Văn Thành tới từ Thánh Hoàng Thiên Tông ở Tử Vân Tiên châu, chỉ cần cung kính là đủ rồi, không cần phải quỳ bịch xuống chứ.  

 

La Phù Linh đứng ở một bên, tay chân luống cuống.  

 

Có chuyện gì vậy?  

 

Ông ta có nên quỳ hay không?  

 

Bạch Bán An đúng là đầu óc có vấn đề, một kẻ như vậy mà lại có thể làm thánh chủ của Bạch Thạch Thánh Địa ư?  

 

Hứa Văn Thành cũng sững sờ.  

 

Đột nhiên ông ta cảm giác được trong mơ hồ có một sát khí đang phong tỏa mình.  

 

Là thanh niên áo đen đó! Hứa Văn Thành vội vàng tiến lên một bước, muốn đỡ Bạch Bán An lên.  

 

Mẹ nó ngươi đừng có quỳ.  


Bạch Bán An nói vậy khiến tất cả mọi người đều ngây ngẩn.  

 

Hứa Văn Thành lại vội vàng đỡ Bạch Bán An, nói: "Có nhớ có nhớ, ngươi mau dậy đi, mau dậy đi, không cần làm đại lễ đó!"  

"Không!"