"Con...", thấy bóng người phụ thân cứ thế biến mất, Tần Ninh không nói nên lời.
Hắn muốn nói mình vẫn chưa hỏi được một câu nào nữa! Thôi được! Kiểu này chắc kèo phụ thân không muốn nói cho hắn biết, muốn hắn tự đi tìm hiểu rồi.
Đứng giữa thời không thiên địa mênh mông này, Tần Ninh thở dài thườn thượt.
Hắn đã đi suốt một quãng đường dài từ đại lục Vạn Thiên đến Hạ Tam Thiên, rồi đến Trung Tam Thiên, hôm nay, cuối cùng hắn cũng sắp được bước vào Thượng Tam Thiên.
Đối với Tần Ninh, từ lúc bắt đầu kiếp này cho đến bây giờ, hắn đã cảm ngộ được rất nhiều điều.
Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi, Cốc Tân Nguyệt, Thời Thanh Trúc... Và cả Dương Thanh Vân, Ôn Hiến Chi... Việc gặp gỡ những người hắn yêu và đệ tử của hắn đã giúp kiếp này của hắn có thêm nhiều trải nghiệm khác nhau.
"Cốc Tân Nguyệt... U Tiêu Tiêu...", Tần Ninh thì thầm: "Không tìm được tung tích của hai nàng ở Trung Tam Thiên, phải chăng hai nàng đã đến Thượng Tam Thiên, thậm chí là Thương Mang Vân Giới?"
Tần Ninh không biết.
Hắn đi dọc theo biển mây mờ mịt, mỗi khi bước một bước, khí tức trong người Tần Ninh lại lột xác.
Bước đầu tiên để trở thành Tiên Nhân chính là rút đi tất cả nguyên lực của bản thân và chuyển hóa chúng thành tiên khí, rót tiên khí lên ngũ tạng lục phủ, kỳ kinh bát mạch và rèn luyện bản thân.
Cảnh giới Chân Tiên chính là cảnh giới chuyển hóa.
Và khi nguyên lực trong cơ thể được biến đổi hoàn toàn, võ giả mới thật sự phàm thể hóa tiên, từ Chân Tiên trở thành Nhân Tiên! Chân Tiên là cảnh giới mà trong cơ thể đã chứa đựng tiên khí, từng cái nhấc tay, từng bước chân đều khác biệt hoàn toàn so với cảnh giới Biến Cảnh, cấp bậc Hư Tiên.
Trong biển mây vờn quanh, Tần Ninh đi tới từng bước một, biến mất khỏi mảnh thiên địa này.
Khi xuất hiện một lần nữa, hắn đã đáp xuống một dãy núi.
Nhìn núi non muôn trùng xung quanh, thỉnh thoảng có vài con thú khổng lồ dang rộng hai cánh, to đến nỗi che khuất cả bầu trời bay vùn vụt qua đỉnh đầu, Tần Ninh hiểu mình đã tới Thượng Tam Thiên.
Đến lúc này, Tần Ninh đột nhiên hoảng hốt.
Dường như đây là lần đầu tiên hắn đột phá và phi thăng một cách yên bình thế này! Bất kể là từ đại lục Vạn Thiên đến Hạ Tam Thiên, hay là từ Hạ Tam Thiên đến Trung Tam Thiên thì giữa chừng đều xuất hiện những biến cố, bất ngờ không nhỏ.
Đây là lần yên bình nhất.
Sự phẳng lặng này khiến Tần Ninh cảm thấy hơi tẻ nhạt.
Vì bên cạnh chẳng có người nào thân thiết với hắn cả.
Các phu nhân không ở đây, các đệ tử cũng đang ở xa, nghiễm nhiên hắn phải đi một mình.
"Để xem mình đã tới nơi nào của Thượng Tam Thiên trước đã!"
Nghĩ vậy trong lòng, Tần Ninh cất bước, men theo đường núi mà đi... Thượng Tam Thiên là tên gọi chung cho cả thế giới mênh mông này, vạn vật trong Thượng Tam Thiên này thích gọi nơi này là Tiên Giới hơn.
Tất cả mọi thứ trong Thượng Tam Thiên đều có liên quan mật thiết đến chữ tiên.
Võ giả đi trên con đường tu tiên.
Tu luyện tiên quyết, thi triển tiên thuật, dùng tiên đan, thứ chế tạo ra cũng là tiên khí... Hết thảy định nghĩa đều lấy chữ tiên làm đầu.
Cảnh giới Chân Tiên là cảnh giới đầu tiên để trở thành Tiên Nhân.
Hiện giờ, có thể xem như Tần Ninh đã bước vào cảnh giới Chân Tiên, nhưng nói cho cùng cũng chỉ là cấp bậc nhất phẩm, nhị phẩm mà thôi.
Cảnh giới Chân Tiên từ nhất phẩm đến cửu phẩm, mỗi phẩm tương ứng với một tầng.
Khi đi hết cửu phẩm, trong cơ thể sẽ không còn nguyên lực nữa mà chứa đầy tiên khí, đó là thành Nhân Tiên! Liên tục mấy tháng, Tần Ninh vẫn ở trong dãy núi, dọc đường bắt gặp rất nhiều tiên thú và cũng săn bắt rất nhiều, vừa để tăng mức độ khống chế sức mạnh của mình sau khi lột xác, vừa để tăng thực lực của mình lên hết sức có thể.
Trong núi, bóng người Tần Ninh bay lên trời, tiên khí mờ ảo, mờ mịt cuồn cuộn tụ tập xung quanh cơ thể hắn và dâng lên trời như sóng biển.
Bóng dáng hắn lao xuống thật nhanh. Lúc này, trong sơn cốc cũng có một con tiên thú hung dữ như sói, như hổ nhe răng nhìn về phía Tần Ninh.
Ầm... Hai bên va uỳnh vào nhau, tiên thú trông vừa giống sói, vừa giống hổ kia lập tức bị thương nặng, một vết rách toạc ra trên bụng nó.
"Nguyên Hạc Tiên Quyền!"
Lại thêm một quyền nện xuống, phát ra tiên khí cuồn cuộn giằng xé cây cối xung quanh, dập nát con tiên thú kia.
Tần Ninh đứng yên tại chỗ.
Ba tháng qua, hắn cũng tu hành tùy theo duyên số, gặp phải một số con tiên thú trêu vào hắn thì hắn làm thịt nó không chút do dự.
Mượn cơ hội này, hắn làm quen với mấy môn tiên thuật.
Một trong số đó là Nguyên Hạc Tiên Quyền. Môn tiên thuật nhất phẩm này chỉ có một thức, một cú đấm được tung ra, bộc phát khí thế mạnh mẽ tựa tiên hạc giáng trần.
Bên cạnh đó còn có ba môn tiên thuật Xích Long Tiên Chưởng, Huyền Ưng Tiên Trảo và Tiên Giao Thôn Thiên Khí.
Trên thực tế, bốn môn tiên thuật này cũng là những tiên thuật nhất phẩm do Tần Ninh tự nghĩ ra năm xưa, kết hợp với tinh hoa trong đòn tấn công của bốn loại tiên thú hạc, xích long, huyền ưng, tiên giao để diễn hóa thành quyền thuật, chưởng thuật, trảo thuật, vân vân... Năm xưa, ở vùng đất Thượng Tam Thiên, Tần Ninh đã đi qua các đại tiên vực và thấy được đủ điều thần kỳ.
Trong chín đời lịch kiếp của hắn, kiếp cuối cùng là ở Thượng Tam Thiên.
Ở kiếp thứ chín, hắn được gọi là Hồn Vũ Thiên Tôn, là tồn tại vô địch ở vùng đất Thượng Tam Thiên rộng bao la này, chỉ có một đệ tử chân truyền duy nhất là Cố Vân Kiếm.
Đã hai vạn, ba vạn năm trôi qua kể từ ngày ấy.
Tuy nhiên, tuổi thọ lớn nhất của Thượng Tam Thiên có thể lên đến trăm vạn năm, thế nên thật ra hai ba vạn năm cũng chẳng thấm vào đâu.
Chẳng qua Thượng Tam Thiên quá rộng lớn, không biết ngày nay đã mang bộ dáng thế nào.
Tần Ninh không sốt ruột muốn biết.
Nếu như phụ thân đã muốn hắn đi thăm thú nhiều hơn, tìm hiểu nhiều hơn thì đương nhiên việc ở tại vùng đất Thượng Tam Thiên sẽ là cơ hội tuyệt vời cho hắn rồi.
Có điều, nhớ tới cửu đệ tử của mình... Tần Ninh nhoẻn miệng cười.
Không biết bây giờ tiểu tử kia sao rồi! Hắn trong bộ y phục trắng tiếp tục đi trong dãy núi... Vào buổi tối, Tần Ninh đi vào một sơn cốc.
Xung quanh sơn cốc đã được Tần Ninh bày ra từng đạo tiên văn, phác họa thành tiên trận để ngăn ngừa một số thú vật có mắt như mù trong dãy núi quấy rầy hắn tu luyện.
Trong sơn cốc, lửa bùng cháy, Tần Ninh nướng thịt làm tiếng "tách tách" vang lên, mùi thịt thơm lừng lan tỏa.
Một cái đầu lộ ra khỏi ống tay áo của hắn, thèm đến nỗi chảy cả nước miếng.
Đó là Cửu Anh! Lúc này, Cửu Anh đang nhìn chằm chằm vào xiên thịt nướng trên tay Tần Ninh bằng đôi mắt rực sáng.
Mùi này là tuyệt nhất!
"Ăn ăn ăn, trừ ăn, ngươi làm được tích sự gì chứ?"
Tần Ninh cười mắng, xé một miếng thịt ra. Cửu Anh ngoạm hết cả miếng thịt nhưng vẫn chưa thấy thỏa mãn.
"Đường đường là hậu duệ của hung thú mà lại thế này đây, ta thấy người ở với ta lâu quá đâm ra vô dụng rồi đấy!"
Nghe thấy câu này, Cửu Anh phản bác: "Tần gia à, ngài cũng không thể trách ta được, ta với ngài là một thể, ngài không có tiên kiếp nên ta cũng không..." "Nói vậy là ngươi trách ta à?"
"Ta có nói vậy đâu!"
"Nhiều chuyện!"
Một người một thú chia nhau ăn thịt nướng thơm lừng.
Trong những tháng ngày không có ai kề bên bầu bạn này, có Cửu Anh ở bên, Tần Ninh cũng đỡ chán hơn.