Phong Thần Châu

Chương 8293: "Nếu sư phụ đã trở về, vì sao không đi tìm con?"




 Vừa dứt lời, Tần Ninh phất tay một cái.  

 

Thần Tinh Dịch lập tức hiểu ý, cắt phăng cổ hai người Lập Mệnh Vẫn và Trương Vân Thượng.  

 

Hứa Huyền Diệp vô cùng sững sờ trước cảnh tượng đó.  

 

Đại ca muốn làm gì?  

 

Người của Thượng Môn Đạo đã tới rồi mà đại ca còn làm thịt hai trưởng lão của Thượng Môn Đạo quyền cao chức trọng này ngay và luôn ư?  

 

Nhưng vào lúc này, hàng loạt bóng người kéo nhau tới, khí tức kinh khủng kia gần như bao trùm toàn bộ thiên địa khiến vô số người trố mắt nghẹn họng nhìn về phương xa.  

 

Tất cả võ giả của nhà họ Dương cũng ngây ra như phỗng.  

 

Có mơ bọn họ cũng không ngờ mọi chuyện lại diễn biến đến nước này.  

 

Không thể tin được vô số cường giả của Thượng Môn Đạo đã đích thân tới đây.  

 

Giờ phút này, toán người kia ùn ùn kéo đến, khoảng chừng một trăm vị cường giả cảnh giới Biến Cảnh ở hàng đầu tiên đều tỏa ra uy áp cái thế, cuốn lấy chư thiên.  

 

Những con thiên nguyên thú với hình dáng khác nhau vỗ cánh bay cao, dừng lại trên bầu trời, con nào con nấy đều cao cấp hơn cả Quyển Phong Thiên Ô Ưng.  

 

Chỉ thấy một con thiên nguyên thú cầm đầu có vóc người vạm vỡ, đầu khá giống với Thần Long, cánh chim khi mở rộng dài mấy trăm trượng, tràn đầy khí tức nóng như lửa.  

 

Thiên Diễm Á Long là một loại thiên nguyên thú mạnh mẽ nghe nói sở hữu huyết mạch Thần Long trong người, dù là thời kỳ thơ ấu cũng đã có thực lực cảnh giới Biến Cảnh từ nhất biến đến tam biến.  

 

Khi nó trưởng thành thực thụ, tu vi của nó thậm chí còn gần chạm đến cấp bậc cửu biến.  

 

Lúc này, có mấy bóng người đang đứng trên sống lưng của Thiên Diễm Á Long, ba bóng người cầm đầu vô cùng thu hút sự chú ý.  

 

Cả ba người nọ đều mặc một bộ đạo bào giống nhau, gồm hai nam và một nữ, hiển nhiên người cầm đầu là nữ tử có gương mặt quyến rũ, dáng người đầy đặn ở giữa.  

 

Giờ phút này, nữ tử liếc xuống, nhìn thành Cửu Dương rộng bao la.  

 

"Dương Thiên Sơn!"  

 

Nữ tử cất giọng, giọng bà ta tựa như thiên âm muốn hớp hồn người ta.  

 

"Dám giết lục trưởng lão của Thượng Môn Đạo ta, nhà họ Dương của ngươi đúng là gan to bằng trời".  

 

Giờ phút này, giọng bà ta truyền đi mười mấy dặm, ai nấy đều đồng loạt ngẩng đầu nhìn lên.  

 

Lúc này, Dương Thiên Sơn bay vùn vụt tới rồi đứng ở độ cao trăm trượng, nói với giọng lịch sự: "Chư vị trưởng lão Thượng Môn Đạo, ta nghĩ các ngươi có lẽ đều đã biết đầu đuôi câu chuyện rồi".  


Tiếng quát của bà ta vang lên nhưng lại không có ai đáp lại.  

 

Nét mặt nữ tử trở nên hoảng hốt, bà ta quát lên: "Dương Thiên Sơn, hai vị trưởng lão Lập Mệnh Vẫn và Trương Vân Thượng đâu?"  

"Ở đây này!"