Có điều, thực lực mà Tần Ninh thể hiện ra ở cảnh giới Vô Ngã tầng bảy hoàn toàn không kém cạnh một cường giả cảnh giới Biến Cảnh hàng đầu.
Tiểu tử này không hổ danh là chuyển kiếp! Cho dù không còn mạnh mẽ như năm xưa nhưng thực lực của hắn hoàn toàn có thể vượt trên tất cả thiên kiêu cùng cảnh giới.
Huyết Lặc Ma nhìn sang Tần Ninh, lạnh lùng hỏi: "Kế hoạch vĩ đại của thánh tộc ta mà ngươi dám muốn phá hỏng à? Ngươi tưởng ngươi còn là Đại Đế hồi xưa chắc?"
"Ngươi sẽ không bao giờ lãnh hội được hết sự hùng mạnh của thánh tộc đâu".
Tần Ninh nắm chặt tay lại, ngọn lửa quanh thân đã không còn nhưng người hắn bỗng phát ra khí thế nóng cháy, không hề dừng lại.
"Xuất hiện bao nhiêu thì ta giết bấy nhiêu, rồi ta cũng sẽ thấy được sự mạnh mẽ của thánh tộc ngươi thôi".
Một tiếng gầm lên, Tần Ninh nắm chặt tay lại, kiếm Khảm Nguyên xuất hiện trong tay.
Kiếm khí đáng sợ bộc phát ra, lúc tiếng nổ không ngừng vang lên, tất cả mọi người đều cảm giác được kiếm khí ngất trời đang được phóng thích.
Huyết Lặc Ma tái hết cả mặt nhưng trong lòng lại thầm mắng.
Thực lực của Tần Ninh mạnh quá, nếu như ông ta dây dưa với Tần Ninh thì sợ rằng sẽ bị hắn giết chết quá.
"Đi chết đi!"
Một kiếm vừa tung ra, kiếm khí ngàn trượng đã từ trên trời giáng xuống bay tới trước mặt Huyết Lặc Ma trong nháy mắt.
Ông ta nào dám đón đỡ, ném một chiếc la bàn ra. La bàn lập tức đón gió tăng vọt, hóa thành trăm trượng cản trước mặt ông ta.
Keng... Kiếm quang hội tụ đến trước la bàn làm phát ra tiếng kêu keng keng, nhưng ngay sau đó, la bàn vỡ vụn.
Giờ đây, thân thế Huyết Lặc Ma đã chạy trốn được hơn vạn thước.
Tần Ninh đứng giữa trời, tay nắm chặt, một vòng mặt trời lại bộc phát ra.
Ầm... Lần này Huyết Lặc Ma không cản được, bị dư âm vụ nổ tỏa ra từ mặt trời đỏ ảnh hưởng, người bị đập vào mặt đất.
Nhưng vào lúc này, thân thể Tần Ninh lại đi tới lần nữa và nện một cú đấm về phía Huyết Lặc Ma.
Bành... Trong lúc nhất thời, Huyết Lặc Ma hoàn toàn không có sức lực chống đỡ, nửa bên đầu ăn ngay cú đấm của Tần Ninh, máu tươi giàn giụa, trông vô cùng khủng khiếp.
"Ma tộc, đáng chết".
Tần Ninh gầm lên, tay nắm chặt, lại tung thêm một cú đấm ra tiếp.
Hết cú đấm này đến cú đấm khác làm đầu Huyết Lặc Ma nát bấy, cơ thể cũng run rẩy không ngừng.
Không lâu sau, hồn phách của ông ta thoát ra ngoài hồn hải, trôi lơ lửng giữa bầu trời, run rẩy nhìn Tần Ninh.
"Tần.... Tần Ninh... ngươi... sẽ chết không toàn thây!"
Huyết Lặc Ma nói ngắt quãng.
"Sẽ không chết không toàn thây như ngươi đâu".