Dứt lời, Tần Ninh đi sang cung đình bên trái rồi mở cửa đi vào. Chẳng mấy chốc vầng sáng vàng đã biến mất.
Sau đó hắn lại đi qua bên phải, tia sáng màu xanh cũng từ từ tan biến... Ánh sáng phát ra từ hai bên đã không còn.
Giờ phút này, Tần Ninh lại trở về, hắn chìa tay ra.
Một tờ giấy màu vàng trông khá đặc biệt đang nằm trên tay trái hắn, trên tờ giấy có khắc các ký tự.
Diệp Viên Viên không đọc ra. Với nàng, thứ này chẳng khác gì bùa trừ tà cả.
Cùng lúc đó, tờ giấy màu xanh trên tay phải của Tần Ninh cũng tỏa ra vầng sáng dịu nhẹ.
"Tiền bối, đây là Thiên Kim Chỉ và Địa Linh Phù mà ngươi nói đúng chứ?"
"Đúng vậy!"
Lúc này, bỗng nhiên Huyền Thiên lùi lại phía sau với vẻ hơi mất tự nhiên: "Sau khi phá giải hai lá bùa này rồi thì cấm chế trong cung đình không còn có tác dụng với ta nữa, ta sẽ đi tìm kho báu ta sưu tập được những năm qua cho các ngươi!"
Tần Ninh mừng rơn, gật đầu đáp: "Vâng!"
Nói rồi hắn nắm chặt tay lại, Thiên Kim Chỉ và Địa Linh Phù kia sắp sửa bị bóp nát... Tuy nhiên, ngay lúc này, Tần Ninh thình lình dừng tay lại.
Nhìn thấy Tần Ninh đã sắp bóp nát Thiên Kim Chỉ và Địa Linh Phù song đột nhiên lại dừng tay, Huyền Thiên ngỡ ngàng thốt: "Sao vậy?"
"Tiền bối à!"
Tần Ninh nhếch mép: "Nếu ta phá giải phong ấn nơi này cho tiền bối nhưng lỡ tiền bối lại quay sang giết hai người bọn ta thì sao được?"
"Hay là tiền bối giao cho bọn ta kho tàng ngươi sưu tầm được suốt mấy năm qua trước đi?"
Nghe thấy câu này, Huyền Thiên cười nói: "Ta biết ngươi đang lo lắng điều gì mà, khổ nỗi không phá giải phong ấn thì ta không thể lấy mấy thứ đó ra cho các ngươi được đâu".
"Kho tàng của ta cùng với hai đạo sức mạnh linh uẩn đều được cất trữ trong một căn mật thất ở ngoài kia, ta đâu có mang bên mình được? Nếu không thì ta đã bị Thiên Thường phát hiện từ lâu rồi".
"Tiền bối nói cũng có lý".
Tần Ninh nhanh chóng đáp: "Đã vậy thì ta phá giải hai cấm chế này luôn đây".
Hắn nói câu ấy rồi siết chặt tay lại, Thiên Kim Chỉ và Địa Linh Phù biến thành cát bụi.
Hai mắt Huyền Thiên tức thì sáng ngời.
Hắn ta bước ra ngoài.
Hoàn toàn không xảy ra biến cố gì cả!
"Hóa giải thật rồi này!"