Lúc này, Lý Huyền Đạo, Diệp Nam Hiên và Lý Nhàn Ngư đều nhìn về phía Trần Nhất Mặc.
Mất một cách tay hả?
Có phải Trần Nhất Mặc không thế?
Sao bọn họ không thấy.
Chu Vận Thiên nói: "Trong đó chắc chắn có hiểu lầm gì rồi, Cửu Nguyên Đan Đế à, hay là hai bên đều lùi một bước được không?"
"Chu Vận Thiên, nói chuyện với ngươi hài hước lắm!"
Tần Ninh cười nhạo nói: "Mấy lời không biết xấu hổ như vậy mà sao ngươi thốt ra được thế?
Ta nhớ rõ khi xưa ngươi không phải là loại người như vậy mà!"
Chu Vận Thiên nghe vậy, trong phút chốc, hai má đã đỏ bừng.
Trên thế gian này, người có thể khống chế Cửu Nguyên Đan Điển, ngoại trừ Linh Thiên Thần, ngoại trừ vị Cửu Nguyên Đan Đế kia ra thì còn có ai chứ?
Dựa vào mạng lưới quan hệ khổng lồ của nhà họ Chu và nhà họ Nguyên, bọn họ có thể suy đoán Tần Ninh chính là chuyển thế của Linh Thiên Thần.
Lúc này, khắp nơi xung quanh đã có không ít võ giả bị đối thoại của bọn họ làm hết hồn rồi.
Cửu Nguyên Đan Đế xuất thân từ Cửu Nguyên Vực giờ đã trở lại sao?
Bây giờ, Nguyên Chính Cương thở dài nói: "Chúng ta chỉ cần Cửu Nguyên Đan Điển, được chứ?"
Tần Ninh vẫn nhìn về phía Nguyên Chính Cương, chưa nói gì.
Nhưng bàn chân lại dùng sức mạnh hơn.
Một tiếng ầm vang lên.
Thân thể của Nguyên Chính Phong phút chốc đã nứt ra, biến thành một đống thịt vụn.
Trong nháy mắt ấy, võ giả nhà họ Chu và nhà họ Nguyên đều biến sắc.
Tần Ninh đã dùng hành động của mình trả lời Nguyên Chính Cương.
"Lời nói nực cười như vậy mà ngươi cũng thốt ra được!"
Tần Ninh nhìn về phía Nguyên Chính Cương, lúc này mới nói: "Còn dám cò kè mặc cả với ta, nhà họ Nguyên xứng à?
Nhà họ Chu xứng sao?"
Lúc này, Tần Ninh lại đứng giữa thiên địa, nhìn về mấy trăm người, hai tay hơi nắm chặt lại, hai thanh kiếm vàng ngưng tụ.
"Đan điển ư, các ngươi muốn sao?
Được chứ, giết ta, đan điển sẽ thuộc về các ngươi!"
Vào thời khắc ấy, cả không gian tĩnh lặng như tử địa.
Chu Vận Thiên! Nguyên Chính Cương! Hai người này chính là cường giả đứng đầu hai đại gia tộc kia, bọn họ không biết giờ phải nên nói gì nữa.