Có thể nói hai đại gia tộc này trông coi hàng tỷ sinh mạng.
Hai tên ngu xuẩn này cũng phải biết điều đó chứ?
Bấy giờ Chu Trạch cũng thẳng thốt quá đỗi trước lời nói của Tần Ninh.
"Thú vị đấy. Không biết ngươi đã dung hợp với cái gì mà lại có thể bộc phát ra thực lực vượt trên cảnh giới Đế Tôn ở cảnh giới Chí Cao Đế Tôn tứ phẩm".
"Mấy người thế này giết mới hay".
Chu Trạch quát lớn, chớp mắt đã tiến tới trước mặt như một con chim ưng. Một thanh trường thương hiện ra trong tay, hắn ta đâm thẳng về phía Tần Ninh.
Ầm...
Phút chốc, hai người va vào nhau. Hàng vạn tia sáng bùng nổ, bắn ra tứ phía.
Mà dễ thấy lúc này Tần Ninh cũng không định dây dưa với Chu Trạch.
Xung quanh vẫn còn lũ võ giả Huyết Thần Cung đang nhìn chằm chằm như hổ đói, rất nhiều người thuộc nhà họ La và nhà họ Cố đang có mặt tại đây, nếu họ bị cường giả Huyết Thần Cung nhằm vào thì chết là cái chắc.
Tần Ninh vừa lùi về sau vừa nắm tay lại.
Ngạc nhiên thay, Long Hoàng Thập Tự Kiếm từ một phân thành hai, một thanh trông như long kiếm, một thanh trông như phượng kiếm. Cả hai đều nhấp nháy ánh sáng không ngừng.
Khoảnh khắc ấy, khí thế trong cơ thể Tần Ninh bỗng lột xác.
"Thiên Phượng Thuấn Sát!"
Sau tiếng gầm, hai tay hắn cầm kiếm, thoáng chốc như biến thành một ngọn gió vô hình, chỉ để lại âm thanh vút qua.
Ngay sau đó, tiếng phập vang lên.
Khi xuất hiện lại lần nữa thì Tần Ninh đã đứng sau lưng Chu Trạch.
Hai thanh kiếm trên tay chảy máu tí tách.
Giờ phút này, nụ cười trên mặt Chu Trạch đã tắt lịm, chỉ còn lại biểu cảm bàng hoàng.
Trên cổ lẫn bụng đều chảy máu. Máu tươi chầm chậm chảy ra ngoài.
Cơ thể hắn ta chia làm ba khối, rơi lả tả ra đất.
Tần Ninh hơi thở dốc.
Thiên Phượng Thuấn Sát!
Đây là chiêu thức chú trọng về tốc độ sát phạt nhất trong Long Hoàng Âm Dương Chí Tôn Quyết.
Giờ đây, khí tức sinh mệnh của Chu Trạch đã trở nên hỗn loạn.