Là thiên hạ của nhà họ Thiên!
Và nhà họ La!
Đây là hai đại gia tộc cực kỳ hùng mạnh, đứng trên đỉnh kim tự tháp, trong tộc có các bô lão Cực Cảnh và cường giả Chí Cao Đế Tôn hàng đầu trấn giữ, còn cao thủ cấp bậc Chí Cao Đế Tôn và Đại Đế Tôn thì rải rác khắp nơi.
Ngoài ra còn có những thế lực lớn bé khác.
Chẳng qua những thế lực này không chỉ phải lo toan con đường phát triển cho mình mà còn phải tranh giành với những thế lực khác, đồng thời để tồn tại, bọn họ còn phải cống nạp cho nhà họ Thiên và nhà họ La định kỳ!
Các thế lực xếp tầng tầng lớp lớp, đương nhiên có phân chia cao thấp và tuân theo quy tắc riêng!
Đây chính là quy tắc trong Thiên La Vực.
Lúc này, Cố Thanh Nhan thở phào nhẹ nhõm, cười nói: "Mời hai vị theo ta vào thành!"
Cô ấy rơi xuống phi cầm rồi đến trước cửa thành như một chú chim khách nhanh nhẹn.
Trần Nhất Mặc và Tần Ninh cũng đồng loạt đáp xuống.
Mặc dù hiện giờ Trần Nhất Mặc đã mất đi tu vi Cực Cảnh nhưng cũng không hẳn là không phát huy nổi chút thực lực nào.
Ba bóng người đứng trước cổng thành Cố Nguyên.
Vì Cố Thanh Nhan thoát chết trong đường tơ kẽ tóc nên lòng đầy bùi ngùi, chỉ muốn lao về nhà thật nhanh.
"Muội muội!"
Ba người vừa đứng không lâu thì một giọng nói truyền đến từ cổng thành.
"Ca!"
Một người thanh niên bước ra trước mặt ba người. Hắn ta có khuôn mặt điển trai, anh tuấn, hơn hết còn toát lên sự nhã nhặn và lịch sự.
"Giờ muội mới về đấy à!"
Người thanh niên nhìn Cố Thanh Nhan, trách móc: "Muội mà chưa chịu về nữa là phụ thân nổi điên lên đấy!"
"Sao thế ạ?"
Cố Thanh Nhan khó hiểu, hỏi.
"Đi theo ta!"
Nói rồi nam tử kéo cô ấy đi.
Cố Thanh Nhan dở khóc dở cười, cản lại: "Ca, đợi đã..."
"Hai vị này là công tử Trần Nhất Mặc và công tử Tần Ninh. Trên đường đi, ta bắt gặp Thiên Thế Thành của nhà họ Thiên, suýt chút nữa đã bị hắn bắt đi, hai vị công tử này đã cứu ta, Thiên Thế Thành cũng bị ta bí mật giải về!"
Thiên Thế Thành!
Con trai của trưởng tộc nhà họ Thiên Thiên Ngạn Trác. Nhà họ Cố mà lại bắt người của nhà họ Thiên, rắc rối to rồi.
"Tên đó đâu?"