Mà lần này, Tần Ninh tiêu diệt thân thể của Kim Cổ Lực, tuy rằng vẫn chưa phá huỷ hồn phách, nhưng Phong Thần Châu vẫn hấp thu máu thịt cùng khí tức của tên cường giả Chí Cao Đế Tôn này như trước, hoá thành khí huyết cực kỳ tinh khiết, ngưng tụ bên trong Phong Thần Châu.
Mà giờ đây, Tần Ninh đem khí huyết đó ngưng tụ lại một chỗ.
Nhất thời, từng luồng khí huyết khủng bố tràn ngập trong cơ thể Tần Ninh.
Trong khoảnh khắc, tiếng rồng gầm phượng kêu lập tức bùng nổ.
Trong cơ thể Tần Ninh, pháp thân Phá Tán, bắt đầu lần thứ hai… Bắt đầu lần thứ ba… Lần thứ tư… Lần thứ năm…
Chỉ trong mấy nhịp thở ngắn ngủi, pháp thân của Tần Ninh đã phá tán bốn lần!
Tiểu Đế Tôn tầng một.
Thăng cấp lên Tiểu Đế Tôn tầng năm.
Mà từng luồng khí huyết kia dường như vẫn không bị tán loạn, có một phần vẫn trở về cơ thể Tần Ninh như trước.
Không thể tiếp tục nữa.
Từ tầng một đến tầng năm, đây đã là cực hạn mà Tần Ninh có khả năng làm được.
Nếu như lại tiếp tục sẽ làm cho pháp thân Long Hoàng Bất Diệt xuất hiện sơ hở lớn.
Lúc này, Thời Thanh Trúc nhìn về phía Tần Ninh, khuôn mặt tươi cười, đôi môi đỏ mọng nhẹ nhàng hôn lên hai má Tần Ninh, sau đó nàng đứng chắp tay sau lưng, cười duyên nói: “Chàng thật lợi hại”.
Một màn này khiến cho không ít người xung quanh phải ghen tị.
Tần Ninh cũng mỉm cười nói: “Tình huống ngoài ý muốn, đôi khi cũng sẽ trở thành sự trợ giúp!”
Nói xong, Tần Ninh từng bước bước ra.
“Xem ra, người muốn giết đồ nhi của ta, đều tập trung ở đây hết rồi phải không?”
Giờ phút này, thanh âm của Tần Ninh lạnh nhạt, nhưng bên trong lời nói lại giống như mang theo ma lực vô tận, khiến cho đáy lòng mọi người trầm xuống.
Tiểu Đế Tôn tầng một Tần Ninh làm cho Quý Trường Phong bị thương nặng, tuy rằng bọn họ không tận mắt nhìn thấy Tần Ninh sao làm được như vậy, nhưng có thể nghĩ được việc này tất nhiên là không đơn giản.
Huống chi, Lý Tấn Hoa, cũng là do Tần Ninh giết chết!
Mà hiện giờ, Tần Ninh đã thăng cấp lên Tiểu Đế Tôn tầng năm, mọi người, thật sự có thể ngăn cản được hắn sao?
Lúc này, Thanh Vô Song của thánh địa Thanh Dương đi ra, chậm rãi nói: “Mọi người không chấp nhận được Lý Nhàn Ngư, chuyện là do ta gây nên, không có gì phải trốn tránh”.
Vút…
Một tiếng vút bỗng nhiên vang lên.