Dần dần, dường như Ngô Hãn không cầm đao nổi nữa, nó cứ run mãi.
"Khí thế đã đến giới hạn ngươi chịu được rồi đúng không?"
Tần Ninh nhìn Ngô Hãn, tỏ ra háo hức: "Thi triển nhát đao mạnh nhất của ngươi đi!"
Mặt mày Ngô Hãn bây giờ vô cùng u ám.
"Đi chết đi!"
Nhát đao!
Đã được tung ra!
Sau khi Ngô Hãn chém, toàn bộ lưỡi đao lập tức trở nên vô hình.
Tiếp đó, pháp thân của hắn ta ngưng tụ, bỗng nhiên cũng chém một đao.
Đao của pháp thân và Huyết Đao trong tay hòa làm một.
Nhát đao từ trên trời giáng xuống, chém về phía Tần Ninh.
Nhát đao ấy như muốn xé nát hư không.
Uỳnh...
Tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên.
Mặt sàn kiên cố của Sinh Tử Đài nổ tung.
Thân thể Tần Ninh bị đao khí nhấn chìm, bao trùm, xé xác.
Ai cũng thấp thỏm trước uy thế mạnh mẽ ấy.
Lúc này, cánh tay của Ngô Hãn rủ xuống.
Có vẻ nhát đao này đã ngốn sạch sức mạnh của hắn ta.
Tăng cường đao khí rồi ngưng tụ đao khí, lại còn phối hợp với pháp thân để triển khai tất cả sức mạnh.
Một nhát đao!
Chỉ một nhát đao thôi!
Nhưng đây chính là nhát đao mạnh nhất của hắn ta!
"Cũng khá đấy..."
Tuy nhiên, khi lốc xoáy hình thành từ đao khí bọc lấy cơ thể Tần Ninh, một giọng nói cất lên từ trong vòng xoáy đao khí.
Những luồng khí Chí Tôn ấy dung hợp với sức mạnh của pháp thân, hắn không ngưng tụ pháp thân nhưng sức mạnh của pháp thân lại thoát ra ngoài.
Nhiều đệ tử tinh anh có thực lực Tiểu Đế Tôn thì thấy được nhiều hơn cả.
"Đó là... lực hồn phách!"