Xung quanh đã có đại trận Chí Tôn bao phủ nhưng sự bộc phát của hàng loạt khí Chí Tôn vẫn làm dấy lên những tiếng nổ vang dội, vô cùng kinh khủng, không sao lường được.
Đại Thần Tôn sơ kỳ!
Đại Thần Tôn đỉnh phong!
Dõi mắt khắp Cửu Nguyên Vực thì cấp bậc này đã nằm trong hàng ngũ cao thủ rồi.
Dù gì đi nữa trên Đại Thần Tôn chỉ có ba cảnh giới là Tiểu Đế Tôn, Đại Đế Tôn và Chí Cao Đế Tôn mà thôi.
Sự hung mãnh của Tần Ninh khiến đòn công kích của Ngô Hãn lúc này gặp trở ngại rất lớn.
Nhưng tất cả mọi người đều thấy được.
Cho dù hắn ta bị cản trở thì sức bộc phát vẫn vô cùng khủng khiếp, và hắn ta đã chế ngự được Tần Ninh.
Bất kể là Từ Nham.
Hay Mục Chước.
Đều không thể áp chế Tần Ninh.
Giữa tiếng nổ, khí thế của đao Ngô Hãn càng lúc càng sung túc đem lại áp lực càng lúc càng mạnh hơn.
Tưởng chừng không ai có thể chống lại được nó.
Mặc dù khí Chí Tôn trong cơ thể Tần Ninh khi bùng nổ cũng rất đáng gờm nhưng dù sao đối thủ của hắn cũng là võ giả cảnh giới Đại Thần Tôn đỉnh phong.
Ngô Hãn!
Đứng thứ mười ba trong số các đệ tử nội môn.
Thứ hạng này đủ để chứng minh thiên phú của hắn ta đáng sợ nhường nào.
Tần Ninh muốn thắng không đơn giản vậy đâu.
"Đao của ta sẽ ngày càng mạnh, ngày càng nhanh!"
Ngô Hãn lạnh lùng nói.
"Ta biết".
Tần Ninh thẳng thắn nhận xét: "Đao của ngươi mỗi khi chém ra một thức sẽ tích lũy đao thế!"
"Khi khí thế của ngươi đạt đến mức cao nhất, đao của ngươi sẽ có tính sát thương cao nhất".
"Ta đang chờ ngươi chém ra nhát đao mạnh nhất đây!"
Lúc này, Ngô Hãn sa sầm nét mặt.
Lời nói của Tần Ninh làm hắn ta rất khó chịu.
Chờ?
Chờ chết luôn đi!
Đến ba người mạnh nhất nội môn cũng không dám đỡ nhát đao được tích lũy tối đa của hắn ta nữa là.