Nhà họ Tạ lại có.
Chỉ là nếu như nhà họ Tạ không góp mặt thì sao mà chia thành quả thắng lợi cho họ sau khi hai phe kia xuất thủ được.
Có lời hứa hẹn của Tạ Trung thì Trương Hủ Khánh và Lý Khai Nguyên không lo lắng gì nữa.
"Vậy thì còn gì bằng".
Trương Hủ Khánh đứng dậy, cười nói: "Tấn công thành Thương Ngọc, giúp Lăng Vân Nhiên công tử báo thù rửa hận, xem như an ủi Lăng Nghiêu huynh trên trời có linh thiêng".
Bốn người không nói nhiều, Tạ Trung và Dư Văn Hàng lập tức cáo từ.
Hai phe đã quyết định không tham gia thì Thanh Sơn tông và nhà họ Lý sẽ là người lập kế hoạch cho mục tiêu của mình, họ nán lại lâu thì không nên.
Lý Khai Nguyên nhìn hai người rời đi, sau đó hướng mắt về phía Trương Hủ Khánh và hỏi: "Trương tông chủ, chắc Tạ Trung và Dư Văn Hàng sẽ không bày trò gì nữa đâu nhỉ?"
"Bày trò gì nữa à?"
Trương Hủ Khánh cười cười: "Sao ngươi biết được?"
Lý Khai Nguyên khẽ cười, im lặng.
Một bên khác, Dư Văn Hàng và Tạ Trung sánh vai đi.
Ra ngoài Thanh Sơn tông, hai đội ngũ trăm người đang chờ hai người.
Dư Văn Hàng nhìn Tạ Trung, hỏi: "Tạ huynh đang băn khoăn điều gì sao?"
Băn khoăn à...
Tạ Trung đáp ngay: "Nhà họ Linh ở Cửu Châu dám vào đại lục Cửu Nguyên, đã thế còn thâu tóm nhà họ Lăng với tốc độ quá nhanh, nói không có sự chuẩn bị trước thì quá vô lý".
"Ta đã nhận được tin Liễu Văn Truyền sau khi ra tay thì lên đường ngay ngày hôm sau rồi!"
"Chuyện này quá kỳ lạ".
"Nhà họ Linh đã dám vào đại lục Cửu Nguyên thì không thể nào ngu ngốc được, để đảm bảo an toàn thì phải cho Liễu Văn Truyền ở lại thành Thương Ngọc một thời gian, ít nhất phải chờ nhà họ Linh ổn định tình hình đã chứ?"
Dư Văn Hàng sửng sốt, hỏi: "Ý ngươi là nhà họ Linh cố ý?"
"Ta không biết, chỉ là thấy mọi chuyện không đơn giản như mình nghĩ".
Không đơn giản như ông ta nghĩ!
Tạ Trung nói tiếp: "Trừ những Tiểu Đế Tôn nhất phẩm đã đầu hàng của nhà họ Lăng ra thì trong thành Thương Ngọc chẳng còn ai đáng để tâm cả, nhưng chính điều đó mới là điều khiến ta vướng mắc. Trương Hủ Khánh và Lý Khai Nguyên bị địa bàn nhà họ Lăng làm mờ mắt rồi, có lẽ lần này lớn chuyện đây!"
Dư Văn Hàng nói với vẻ chán nản: "Nghe ngươi nói xong ta toát mồ hôi hột luôn này. Ban đầu ta còn nghĩ nếu nhà họ Dư ta không vướng vào cuộc chiến với Vạn Âm tông thì ta đã tham gia rồi, giờ nhìn lại không nên nhúng tay thì hơn".
Tạ Trung không nói gì thêm, chắp tay rời đi.
"Về đi!"
Tạ Trung khoát tay.