Phong Thần Châu

Chương 6215: "Lần này không giống lần trước!"  




 Ba anh em bọn họ đề cập đến việc thành tiên, không khỏi cảm thán vài câu.  

 

Nghe truyền rằng thế giới Cửu Thiên đã tồn tại từ rất lâu rồi.  

 

Hạ Tam Thiên là thế giới của Thánh Nhân.  

 

Trung Tam Thiên là thế giới của Tôn Giả.  

 

Còn Thượng Tam Thiên lại là thế giới của Tiên Nhân.  

 

Thế nhưng Tiên Nhân... Nào có thể dễ dàng thành tiên đến vậy chứ?  

 

Chín đường chết một đường sống.  

 

Khương Kính Nguyên nói: "Ta từng đọc một quyển sách cổ ở nhà họ Khương trước kia, trong đó có ghi rằng, mấy vạn năm qua đã từng xuất hiện vài nhân vật vĩ đại..."  

 

"Cửu Nguyên Đan Đế là một trong số đó, hơn nữa còn xuất thân từ Cửu Nguyên Vực của chúng ta, ở Thượng Nguyên Thiên có tiếng tăm rất lớn và vô cùng mạnh mẽ".  

 

"Còn có một vị Luyện Thiên Đại Đế nữa, nghe nói tay nghề luyện khí của người nọ rất tuyệt vời, đến cả tiên khí còn có thể luyện chế ra được".  

 

"Còn có một vị Phong Không Chí Thánh, là trận pháp sư siêu cấp, chỉ cần ra tay thì đã có rất nhiều cường giả chết dưới tay hắn".  

 

"Còn có Thông Thiên Đại Đế gì đó nữa, người chuyên tu luyện thể thuật, vô cùng mạnh".  

 

"Chỉ có điều, những người này đều không đến từ Cửu Nguyên Vực của chúng ta, bọn họ sinh ra ở những nơi khác, ghi chép về họ rất ít, dù sao... diện tích của Trung Tam Thiên rất lớn!"  

 

Năm xưa, cho dù nhà họ Khương có là một thế lực trong đại lục Cửu Nguyên, nhưng dù sao cũng chỉ ở trong Cửu Nguyên Vực.  

 

Thậm chí bọn họ còn chưa bước ra khỏi Cửu Nguyên Vực nữa, làm sao có thể biết được những chuyện xảy ra ở thiên khác trong Thượng Nguyên Thiên chứ.  

 

Tất cả những gì họ biết đều do sách cổ ghi lại, mà sách cổ cũng chỉ là sách cổ mà thôi.  

 

Thật hay giả ai biết được.  

 

Thậm chí, liệu có tồn tại Thượng Tam Thiên hay không, bọn họ cũng không biết.  

 

"Dạo gần đây lo tập trung chú ý nhà họ Tề ở phía Đông đi, hiện tại không còn cách nào cả, chúng ta chỉ đành cố gắng chống chọi thôi!"  

 

"Vâng!"  

Nhìn thấy dáng vẻ thất thiểu của Khương Văn Giác, Khương Kính Nguyên không nhịn được mà quát lớn: "Tấn công thì tấn công thôi, ngươi làm gì hoảng hốt như vậy? Cũng đâu phải lần đầu tiên".  

 

"Lần này không giống lần trước!"  

Khương Văng Giác vội vã nói: "Tề Hữu Lâm tham chiến rồi!"