Chắc chắn là bởi vì Vạn Độc tông bị diệt, tích lũy vài vặn năm bên trong Vạn Độc tông đều bị nhà họ Linh và Phù Dung lâu lấy được, mới khiến cho hai phe này mạnh lên rất nhiều trong thời gian ngắn.
"Nhà họ Tề bên kia như thế nào rồi?"
Hồng Đào hỏi.
"Nghe nói nhà họ Khương không chịu nổi, có vẻ không lâu nữa nhà họ Tề sẽ có thể khống chế được nhà họ Khương!"
"Vậy hãy nói cho Tề Hữu Lâm, để Bao Nghiễn hoặc là Nhiếp Quan tiến về chiến trường bên phía Tĩnh Nguyên Châu", Hồng Đào nói thẳng: "Một vị Đại Thần Tôn sơ kỳ cũng đủ để đối phó với họ Linh và Phù Dung lâu".
Nghe thấy lời này, người ngoài cửa vui vẻ đồng ý.
"Báo!"
Mà đúng lúc này, một tiếng bẩm báo hoảng loạn đột nhiên vang lên.
"Chuyện gì mà hoảng sợ như thế?"
Hồng Đào khẽ nói.
"Khởi bẩm bang chủ, Hồng Nguyên Phong đại nhân đã trở về".
Nghe thấy lời này, Hồng Đào nhíu mày lại, nói: "Nguyên Phong đã giết được Tần Ninh ở trong Hồng Sơn rồi sao? Nhanh bảo hắn ta đến đây".
Chỉ nghe người ngoài cửa do dự nói: "Nguyên Phong đại nhân... Bị Tần Ninh áp tải tới".
Nghe thấy vậy, khí tức trong cơ thể Hồng Đào lập tức bộc phát.
Một tay nắm chặt, cửa phòng vỡ vụn ra.
"Nói hươu nói vượn".
Lúc này, ở ngoài cửa có hơn mười hộ vệ và mấy bóng người.
Bên trong căn phòng, Hồng Đào ngồi thẳng trước bàn, bên cạnh có hai ba cô gái xinh đẹp hầu hạ...
Thấy Hồng Đào giận dữ, mấy cô gái lập tức quỳ lạy xuống đất, không dám thở.
"Tần Ninh..."
Hồng Đào giận dữ quát: "Hắn đang ở đâu?"
"Ngay bên ngoài bang".
Hồng Đào trực tiếp đứng dậy.
Ông ta đi ra cửa, sắc mặt lạnh lẽo, bàn tay nắm chặt nói: "Truyền mệnh lệnh của ta, tất cả mọi người đề phòng, có lẽ việc này có bẫy".
"Một mình Tần Ninh sao dám đến Thiên Hồng Bang ta? Trừ khi hắn ngốc!"
Mấy người bên ngoài nghe vậy thì lập tức hiểu ra ý trong lời nói của bang chủ, lập tức gật đầu nói: "Rõ!"
Lúc này.
"Đây chính là Thiên Hồng Bang?"
Thiên Hồng Bang ở phía bắc của thành Thiên Hồng, chiếm diện tích khá rộng, hơn nữa cánh cửa bên ngoài bang còn cao mấy chục trượng, uy nghiêm đứng vững, hùng vĩ mà phóng khoáng.