Lấy Tề Châu cầm đầu, Hồng Châu, Tĩnh Nguyên Châu, Tuyên Châu.
Nhà họ Tề, Thiên Hồng Bang, nhà họ Cảnh, Ngạo Thế Đường.
Từ khi bốn phe khai chiến đến bây giờ đã được vài tháng.
Võ giả Thiên Hồng Bang gần như đều tụ tập đến tiền tuyến Tĩnh Nguyên Châu.
Hồng Đào là bang chủ, những công việc phải xử lý mỗi ngày cũng trở nên nhiều hơn.
Thiên Hồng Bang ban đầu chỉ là một thế lực nhỏ trong một trấn nhỏ thuộc Hồng Châu thôi.
Bang chủ Hồng Đào cũng chỉ là một tên du côn vô lại tu hành từ cảnh giới Thánh Nhân đến cảnh giới Tiểu Chí Tôn, nhưng không biết vớ phải vận may gì mà cảnh giới lại tăng lên từng bước một, trở thành cường giả cảnh giới Tiểu Thần Tôn đỉnh phong, dần dần dẫn dắt Thiên Hồng Bang trở thành thế lực lớn trong toàn bộ Hồng Châu.
Nghe câu chuyện xưa này thì có vẻ ông ta là một người rất có ý chí.
Chỉ là tên tuổi của Thiên Hồng Bang ở trong toàn bộ Hồng Châu lại cực kỳ kém.
Hồng Đào là bang chủ, đã có ba mươi sáu phu nhân.
Hơn nữa ba mươi sáu người này đều là Hồng Đào dựa vào uy danh của mình để cướp đoạt.
Đồng thời đều là những tiểu thư của các gia tộc hoặc thế lực khá lớn trong Hồng Châu.
Người ngoài chỉ nhìn thấy Hồng Đào là hạng người háo sắc.
Trên thực tế, Hồng Đào lại có thâm ý hơn, những cô gái đó đều thành phu nhân của Hồng Đào ông ta, vậy từng thế lực ở trong Hồng Châu cũng phải kiêng kị Thiên Hồng Bang hơn nhiều.
"Bang chủ".
Lúc này Hồng Đào đang ở trong thư phòng, ngoài cửa chợt vang lên một giọng nói.
"Chuyện gì?"
Hồng Đào uy nghiêm nói.
"Tiền tuyến truyền chiến báo về".
Nghe thấy lời này, Hồng Đào tiếp tục nói: "Có gì thay đổi không?"
"Không có".
Nghe vậy, Hồng Đào cau mày nói: "Nhà họ Linh, Phù Dung lâu, nhà họ Thu, ba thế lực này trở nên mạnh thế từ lúc nào vậy?"
Trận chiến mới bắt đầu.
Bốn phe bọn họ đều cho rằng có thể dễ dàng khống chế được nhà họ Linh, Phù Dung lâu và nhà họ Thu.
Thế nhưng so sánh với Thiên Hồng Bang và nhà họ Cảnh thì lại không có nhiều cường giả đỉnh cao bằng.
Theo lý mà nói, phải là không sánh bằng mới đúng.
Hồng Đào thở dài.