Cả người một vị võ giả bỗng nhiên đỏ rực, ngứa ngáy khắp người, bắt đầu gãi ngứa.
Cũng có võ giả đã bị thương, máu thịt cả người lẫn lộn với nhau.
Từng sợi tơ máu dường như đang ra sức hấp thụ hết khí huyết của những người đó, như muốn hút khô bọn họ.
Cảnh Vân Hà và ba nhóm võ giả đến giờ cũng chẳng biết sao nữa.
Sao lại thành ra thế này?
Vì sao những người này bỗng nhiên trở thành như vậy?
"Cảnh Dung, ngươi làm sao thế?"
Cảnh Vân Hà quát.
"Đại nhân, ta... ta không biết... ta chỉ cảm thấy khí huyết trong người như đang quay cuồng, như bị cái gì đó hút đi vậy".
Giờ phút này, da thịt trên người Cảnh Dung đỏ ửng như bị lửa đốt, liếc mắt nhìn đã không dám tới gần.
Cảnh Vân Hà tức giận quát lên: "Hồng Nguyên Phong, Tề Vạn Quân, cùng nhau ra tay đánh chết tên kia đi!"
"Được!"
"Ừ".
Hai vị cường giả của nhà họ Tề và Thiên Hồng Bang lần lượt đi ra.
Ba người họ nhìn về phía Tần Ninh bằng đôi mắt sắc bén.
"Cẩn thận những sợi tơ màu đỏ này, chúng có vấn đề".
"Ừ!"
Xoẹt xoẹt... ba vị Tiểu Thần Tôn hậu kỳ dẫn bảy tam vị Tiểu Thần Tôn sơ kỳ, trung kỳ lao về phía Tần Ninh.
Thấy thế, Tần Ninh cười nhạo.
"Tới đúng lúc lắm!"
Tần Ninh nắm chặt tay.
Dưới chân hắn, Huyết Trì dâng lên dòng máu loãng, nháy mắt đã hòa thành hơn mười con Huyết Giao, lập tức lao ra ngoài tham chiến.
Rầm rầm rầm... từng tiếng gầm thét vang lên.
Bảy tám vị võ giả cảnh giới Tiểu Thần Tôn sơ kỳ, trung kỳ chẳng mấy chốc đã bị Huyết Giao xuyên thủng, máu thịt nhanh chóng hóa thành một phần của Huyết Giao, tiếp thêm sức mạnh cho chúng.
Sắc mặt ba người Cảnh Vân Hà, Tề Vạn Quân và Hồng Nguyên Phong trắng bệch, cơ thể bị Huyết Giao trói chặt.
Trong chốc lát, hơn mười con Huyết Giao đã trói chặt ba người họ.
"Không giết các ngươi nữa, giữ mạng chó của các ngươi lại để dẫn đường cho ta".
Tần Ninh hừ, quay người lại, nhìn quanh một lượt.
"Các ngươi tham lam hạt sen của ta, ta tham lại mạng của các ngươi thôi!"
Trong không gian vang lên từng tiếng kêu rên thảm thiết.