Phong Thần Châu

Chương 6118: "Vậy tùy ngươi thôi".  




 Tất cả chỉ là để đem lực Dung Linh tích tụ ở cả chín lần sử dụng một lần duy nhất, đó là dung hợp vào trong pháp thân, dựa vào cơ hội này, Cửu Linh nhanh chóng tăng lên, vì không có cách nào chứa đựng được nữa mà chỉ còn cách thúc ép pháp thân Ngoại Hiện! Một khi đã pháp thân Ngoại Hiện thì đấy chính là cảnh giới Đại Thiên Tôn.  

 

Đây cũng chính là nguyên nhân mà mấy tháng sau khi bước ra khỏi Huyết Trì, thực lực của Tần Ninh vẫn chưa có bước tiến triển nào.  

 

Đạo sĩ áo đỏ không thể tin được mà thốt lên: "Chuyện lạ mới nghe lần đầu đấy, Tần công tử đây là dùng chín lần Dung Linh sử dụng một thể để thúc ép pháp thân Ngoại Hiện phải không?  

 

Dùng cách ấy để đột phá thì đúng là pháp thân Dung Linh và Ngoại Hiện có thể cùng lúc tiến hành, hơn nữa pháp thân sau khi Ngoại Hiện càng mạnh mẽ hơn nữa, thế nhưng... đi kèm với đó, khả năng thất bại cũng rất lớn, đã lâu lắm rồi ta vẫn chưa thấy ai thành công cả".  

 

Tần Ninh đưa mắt nhìn thoáng qua đạo sĩ áo đỏ.  

 

Lão đạo sĩ này khá đấy.  

 

Đến cái này cũng biết!   

 

"Quả nhiên là vậy, Tần công tử quả là cực kỳ may mắn mà!"  

 

"Sở Khả...", Tần Ninh nhìn về phía người đàn ông cầm đầu kia, nói: "Các ngươi đã làm việc cực khổ suốt hai tháng qua rồi, ngày mai tới Hồng Sơn là các ngươi được tự do".  

 

Nghe vậy, Sở Khả suýt nữa không kìm được nước mắt.  

 

Một Tiểu Thiên Tôn tầng ba như hắn ta đã làm cu li cho Tần Ninh với đạo sĩ áo đỏ suốt hai tháng.  

 

Đến bây giờ cuối cùng đã được tự do.  

 

"Lần sau ta mà còn gặp các ngươi vào nhà cướp của, chặn đường cướp bóc nữa là xin vĩnh biệt đấy!"  

 

Hai tháng qua, lão đạo sĩ chán đến mốc meo, chẳng biết làm gì chỉ đành hàn huyên với đám Sở Khả.  

 

Trong đám người này, ở Tĩnh Nguyên Châu, Tiểu Thiên Tôn tầng ba như Sở Khả vốn là bá vương ở một tòa thành nhỏ với trăm vạn dân cư, cuộc sống coi như là thư thái.  

 

Thế nhưng, tòa thành nhỏ ấy lại bị nhà họ Cảnh quản lý, thành chủ do nhà họ Cảnh bổ nhiệm, người phụ nữ của Sở Khả lại lọt vào mắt xanh của thành chủ, sau khi bị cưỡng bức, người phụ nữ của hắn ta bị tra tấn đến chết... Sở Khả quá đỗi tức giận nên mới dẫn theo anh em kéo đến phủ thành chủ đánh giết.  

 

Kết cục lại bị nhà họ Cảnh đuổi giết, đi đến đâu bị xua đuổi đến đó, mà Sở Khả lại luyến tiếc rời khỏi Tĩnh Nguyên Châu, thế là lưu lạc nơi đất trời... Thật ra, câu ban đầu mà Sở Khả nói là: để đồ đạc lại, ta sẽ tha chết cho ngươi.  

Thế nên, Tần Ninh mới cảm thấy đám người này chẳng phải là hạng người tội ác tày trời gì.  

 

Tần Ninh nhìn về phía tám người họ, nói tiếp: "Nếu các ngươi không còn nơi nào để đi thì cứ đến nhà họ Linh ở Linh Nguyên Châu, đến đó nói rằng Tần Ninh bảo các ngươi đến nương tựa nhà họ Linh, ít nhất sau này không cần phải lưu lạc đầu đường xó chợ nữa".  

 

Sở Khả nghe vậy, hai mắt đỏ bừng, lập tức chắp tay nói: "Cảm tạ Tần công tử, từ nhỏ đến lớn, tại hạ vẫn luôn ở Tĩnh Nguyên Châu, thật lòng ta chẳng muốn rời khỏi nơi đây".  

chapter content