Phong Thần Châu

Chương 5892: “Dương tộc trưởng!”  




 Vậy mà còn có chuyện này?  

 

Khó trách tại sao nhà họ Hứa và nhà họ Thạch vẫn luôn nhắm vào võ giả nhà họ Linh.  

 

“Bốp bốp bốp…”, trong võ trường, tiếng vỗ tay vang lên.  

 

“Lợi hại lợi hại”.  

 

Tần Ninh không nhịn được cười nói: “Ta còn chưa bao giờ được gặp người nào vô liêm sỉ như thế!!”  

 

“Thạch Hình, có phải tiếp theo đây ngươi sẽ nói, quấy rầy cuộc đấu võ bảy quận thực sự là điều bất đắc dĩ, hy vọng mọi người không nhúng tay vào, đây là chuyện của nhà họ Linh và nhà họ Thạch, sau đó võ giả nhà họ Thạch và võ giả nhà họ Hứa phối hợp với nhau, tiêu diệt võ giả nhà họ Linh, cuối cùng nuốt chửng”.  

 

“Kế tiếp, nhà họ Hứa và nhà họ Thạch sẽ chia chác quận Linh Tiên phải không?”  

 

Trong phút chốc, Thạch Hình không còn lời nào để nói.  

 

Linh Thiên Triết đứng dậy, hừ một tiếng rồi nói: “Hứa Mậu Vinh, Thạch Hình, thực sự là đủ đê tiện, nhà họ Linh chúng ta có hôn sự với nhà họ Thạch?  

 

Từ xưa đến này, hai nhà chúng ta không có giao thiệp, nhà họ Linh sao có thể có mối hôn sự với nhà họ Thạch được?  

 

Cho dù là lấy cớ thì ngươi cũng nên tìm cái cớ nào hợp lý một chút!”  

 

“Linh Thiên Triết, ngươi đã bước một chân vào quan tài, cần gì phải làm thế?”  

 

Hứa Mậu Vinh cười lạnh: “Nhà họ Linh làm ra chuyện trái lương tâm như thế, ta thấy xấu hổ thay cho ngươi”.  

 

“Ngươi…"  

 

“Ta lười nói nhảm với các ngươi”.  

 

Tần Ninh lên tiếng cắt ngang, hắn cầm kiếm đứng đó, thản nhiên nói: “Nhà họ Hứa cũng được, nhà họ Thạch cũng thế, hôm nay đã quyết tâm gây bất lợi cho nhà họ Linh”.  

 

“Ta không muốn nói lời vô nghĩa với các ngươi”.  

 

Tần Ninh vung kiếm lên, hờ hững nói: “Ai muốn chết, cứ đến đây”.  

 

Trong sơn cốc, hầu hết các võ giả đều thay đổi sắc mặt.  

 

Một cuộc thi đấu yên ổn, bây giờ lại biến thành cuộc chiến gia tộc.  

 

Xem ra hôm nay, nhất định phải đổ máu.  

 

“Dương tộc trưởng!”  

 

Thạch Hình nhìn về phía đài chủ, mở miệng nói: “Hôm nay là chuyện riêng của nhà họ Thạch, nhà họ Hứa và nhà họ Linh, ta nghĩ mọi người cũng không cần tham gia đâu nhỉ?”  

 

Dương Từ Lai nghe vậy thì không mở miệng.  

Đánh đi đánh đi! Ông ta còn ước rằng thế lực của hai gia tộc đánh nhau đẫm máu, càng dữ dội càng tốt.  

 

Kể từ đó địa vị bá chủ của nhà họ Dương lại càng thêm củng cố.  

 

Dương Từ Lai không nói chuyện.  

chapter content