Phong Thần Châu

Chương 5796: Đan dược cũng thế.  




 Nếu nhìn như thế thì đúng là Nguyên Võ bang không kém hơn hai nhà kia là bao.  

 

Tần Ninh gật đầu, tiếp tục nói: "Năm đó quản lý Thông Thiên tông, có thể làm cho tông môn trở thành một trong những bá chủ ở Hạ Tam Thiên, vẫn phải có năng lực quản lý".  

 

"Cho ngươi đống đan dược này, hiệu quả như thế nào, phẩm cấp như thế nào, ta đều đã đánh dấu hết rồi".  

 

Tần Ninh nói xong liền lấy ra mấy chục cái bình ngọc, khiến Liễu Thông Thiên hơi sững sờ.  

 

"Lúc trước cho những người đó cũng chỉ là một chút ngon ngọt, mà những thứ bây giờ, mỗi một viên đều có tác dụng khác nhau, ngươi hãy xem xét xem nên phát triển người nào, nên đề phòng người nào, tự nhìn mà xử lý".  

 

Liễu Thông Thiên nghe vậy liền gật đầu.  

 

Tần Ninh đang hy vọng ông ta có thể quản lý Nguyên Võ bang thật tốt.  

 

Có những đan dược này thì sẽ có thể làm rất nhiều chuyện dễ dàng.  

 

Võ giả tu võ là vì cái gì?  

 

Đề cao thực lực! Võ giả thiếu hụt cái gì?  

 

Nguyên thạch! Đan dược! Nguyên thạch cho việc tu hành.  

 

Đan dược cũng thế.  

 

Nhưng quan trọng nhất chính là đan dược.  

 

Có nguyên thạch, tiến bộ tu hành cũng chỉ hơi tăng lên một chút thôi, thế nhưng có đan dược lại khác.  

 

Đây cũng là lí do vì sao mà địa vị của đan sư vẫn luôn rất cao.  

 

Liễu Thông Thiên đã hiểu, Tần Ninh giao những thứ này cho ông ta cũng là một sự coi trọng ông ta.  

 

"Quận Linh Tiên cũng không phải là nơi ta ở lâu, đương nhiên Lý Huyền Đạo và Diệp Nam Hiên phải đi theo ta".  

 

Tần Ninh thản nhiên nói: "Liễu Thông Thiên, thiên phú của ngươi cũng không tính là yếu, nhưng mà ngươi cũng có thể cảm giác được so sánh với bọn họ, có vẻ như ngươi rất bình thường, thế nhưng đưa mắt nhìn khắp Trung Tam Thiên, ngươi cũng được coi như một thiên tài".  

 

"Nguyên Võ bang này giao cho ngươi quản lý, có lẽ sau này ngươi có thể coi đây là gốc rễ để chế tạo ra Thông Thiên tông thứ hai thuộc về ngươi".  

 

Hắn vừa dứt lời, ánh mắt Liễu Thông Thiên lập tức sáng lên.  


"Nhưng chỉ có một điều, ta mong ngươi sẽ nhớ lấy!"  

 

"Tần công tử cứ nói!"  

Giờ phút này Tần Ninh đặt tay lên thành ghế, nhìn về phía Liễu Thông Thiên, khẽ mỉm cười nói: "Cho dù sau này ngươi dẫn dắt Thông Thiên tông trưởng thành đến mức nào, nhưng hãy nhớ một điều, chớ có bất cứ suy nghĩ không hay nào với nhà họ Linh, nếu không ta không chỉ có thể tiêu diệt ngươi bây giờ, mà cũng có thể tiêu diệt những thứ trước kia của ngươi!"