Ông lão lập tức nói: “Ngươi là Tần Ninh đó?”
Tần Ninh gật đầu.
“Ta là Linh Thiên Triết!”
Lúc này ông lão từng bước tiến vào trong nhà thờ tổ, nhìn đến hai người, ôn hòa nói: “Hai vị cứu Phỉ Phỉ, chính là có ơn lớn với nhà họ Linh ta, nhưng vô duyên vô cớ tiến vào trong nhà thờ tổ nhà họ Linh…là rất mạo phạm…”, nghe đến lời này, cơ thể Tần Ninh càng căng cứng.
Linh Thiên Triết! Không thể nào! Ánh mắt Tần Ninh đờ đẫn nhìn đến ông lão.
Tuổi thọ của cảnh giới Thánh Nhân cực hạn là ba mươi vạn năm.
Cấp bậc Tôn vị tuổi thọ còn dài hơn.
Hắn rời khỏi Trung Tam Thiên mới mấy vạn năm.
Suy cho cùng Linh Thiên Triết mới mấy vạn tuổi, đạt tới cảnh giới Tiểu Thiên Tôn, bây giờ nhìn có vẻ chỉ mới khoảng hơn hai mươi tuổi mới đúng.
Sao có thể già nua như vậy?
“Ngươi…ngươi là Linh Thiên Triết?”
Tần Ninh lập tức biến sắc nói.
Lúc này vẻ mặt ông lão cảnh giác thận trọng nhìn đến Tần Ninh.
Người thanh niên này nhìn có vẻ không giống như những gì Linh Phỉ Phỉ đã nói, là người không tệ, ngược lại vô cùng kỳ quái.
“Tại hạ đã đường đột rồi”.
Tần Ninh lập tức chắp tay nói: “Ta với vợ chồng Linh Thư Lý Thanh Huyên có giao hảo, đột nhiên biết tin hai người đã qua đời, trong lòng không tránh khỏi đau buồn”.
Lời này vừa nói ra, vẻ mặt Linh Thiên Triết càng trở nên nghiêm trọng.
“Nói hươu nói vượn!”
Linh Thiên Triết tức giận nói: “Coi ta là đứa trẻ ba tuổi sao”.
“Cha mẹ ta đã mất mấy vạn năm, ta xem tuổi xương của ngươi chưa tới một vạn năm, ngươi có giao hảo với cha mẹ ta?”
Lời này vừa nói ra, Tần Ninh khẽ sửng sốt.
“Ngươi rốt cuộc là ai?”
Khí thế của Linh Thiên Triết lập tức bùng phát, luồng sát khí quét qua Tần Ninh và Thời Thanh Trúc.