Một trái tim đang đập liên hồi ở trong tay của Diệp Chi Vấn.
“Đây là...”, Mị Đế kinh ngạc nói.
“Trái tim của Tô Tỉ”.
Diệp Chi Vấn chậm rãi nói: “Nhớ bảo tồn những trái tim ta đã giao cho các ngươi thật hoàn hảo, có giết được Tần Ninh hay không còn phải dựa vào nó đấy”.
Mấy người gật đầu.
Thân thể Diệp Chi Vấn lúc này lóe lên rồi biến mất.
Sau đó, bốn vị Ma Đế đứng cạnh nhau, đi ra bên ngoài tế đàn, đặt trái tim kia vào một hộp ngọc trên tế đàn.
Hộp ngọc cắn nuốt trái tim, hóa thành máu tươi rồi hội tụ lên trên tế đàn...
Viêm Đế lúc này chậm rãi nói: “Diệp Chi Vấn này rốt cuộc có thân phận gì?”
“Vì sao cấp trên lại phái hắn tới giúp chúng ta?”
Nhge xong, Mị Đế từ từ đáp: “Ta nhận được một vài tin tức ngầm, nói là chúng ta đi vào Thương Mang Vân Giới, được chia vào các vùng thiên địa khác nhau và tự động làm việc của mình”.
“Thương Mang Vân Giới không dễ vào, nghe nói bên trong có người tiếp ứng, Diệp Chi Vấn hẳn là người ở bên trong.
Mặt mũi Dạ Đế vẫn luôn trắng bệch, khẽ mỉm cười: “Nói cho cùng thì sinh linh bên trong Thương Mang Vân Giới vẫn không phải hoàn toàn một lòng”.
Mị Đế nói tiếp: “Theo ta được biết, người tộc ta có đẳng cấp cao hơn chúng ta cũng đã có chút chiếm cứ được Trung Tam Thiên và Thượng Tam Thiên, chỉ sợ bên trên bất mãn với chúng ta...”
“Chiếm quyền chủ động? Trung Tam Thiên hay Thượng Tam Thiên đều mạnh và nguy hiểm hơn Hạ Tam Thiên, sao bọn họ lại làm được điều đó?”
Huyết Đế cau mày: “Từ vực ngoài đi vào đây có thể thấy chúng ta và sinh linh ở đây khác nhau, dĩ nhiên sẽ khó làm việc hơn. Mà bọn họ chắc chắn sẽ dễ dàng hơn chúng ta một chút...”
Mọi người lần lượt gật đầu.
Viêm Đế nhìn Mị Đế, nói: “Mị Đế, ngươi chắc chắn người kia của ngươi không có vấn đề gì sao? Chuyện lần này có thành công hay không cũng phải cần đến người kia của ngươi đấy!”
Mị Đế nghe vậy, bình thản cười nói: “Sao? Không tin Mị Tộc chúng ta à?”
“Người đó là ta đích thân ra tay nên mới thành công, ngươi cứ yên tâm”.
“Nếu Diệp Chi Vấn đã ép được át chủ bài của Tần Ninh thì lần sau chính là lúc lấy mạng hắn”.