Khí thế giao chiến ngày một cao hơn.
Sơn hà đại địa đã trở nên hoang tàn, thi thể đầy rẫy khắp nơi.
Cuộc chiến tranh của sáu vị Thánh Đế cường đại đúng là có sức phá hoại khủng khiếp.
Lúc này, Thời Thanh Trúc, Diệp Nam Hiên, Lý Huyền Đạo và Dịch Đại Sơn đã bắt đầu có xu thế áp chế Thanh Nghệ Thiên Thánh Đế và Thanh Trác Thiên Thánh Đế.
Mà đám người thấy cảnh này thì càng không thể tưởng tượng nổi.
Diệp Nam Hiên cười ha ha: “Thiên Thánh Đế cái đếch gì, kém cỏi thế không biết, muốn động vào sư tôn ta thì cũng phải xem Diệp Nam Hiên này có đồng ý không đã”.
Lý Huyền Đạo không nói gì, nhưng Thủ Khuyết Kiếm trong tay thì càng phát ra ánh sáng mạnh mẽ.
Mà một bên khác, Tần Ninh ngồi vững dưới đất, khí thế trong cơ thể dần dần tăng cao.
Lột xác của Thanh Vân Kiếm Đế đã bị hắn tiêu hao khá lớn, nhưng cũng không phải tiêu hao sạch sẽ.
Lúc này, dung hợp lột xác, cảnh giới của Tần Ninh cũng tăng lên.
Mà đối với Tam Tủy Ngọc Thể của Thanh Tiêu Đại Đế, Tần Ninh trực tiếp dung hợp vào trong máu thịt của mình.
Ngọc cốt, ngọc huyết, ngọc nhục hợp làm một, đi vào trong cơ thể của Tần Ninh, dẫn đến thân thể Tần Ninh có sự thay đổi đáng kể, hồn phách bên trong hồn hải bị Diệt Hồn Kiếm cùng Phệ Phách Thương trói buộc cũng đang phản kích.
Hồn phách ngưng tụ ra vô số hồn lực, dưới sự dung hợp của Tam Tủy Ngọc Thể thì bắt đầu cắn nuốt Diệt Hồn Kiếm cùng Phệ Phách Thương.
Chỉ cần giải quyết được phiền toái này thì thương tích trong cơ thể Tần Ninh sẽ biến mất ngay.
Khắp nơi đều là giao chiến.
Tần Ninh vững vàng đứng trên mặt đất, giống như cách biệt với cả thiên địa.
Nhưng lúc này, hư không hơi rung động, đất trời bỗng trở nên yên tĩnh trong nháy mắt.
Một bóng người đi ra từ trong hư không.
Bóng người kia mặc áo bào trắng, khí chất âm u, dung nhan tuấn tú nhưng lại tạo cảm giác vô cùng hung ác, khi hắn ta bước ra, thiên địa giống như đang bị áp chế.
Như thần tiên giáng thế.
Như ngọn núi giữa trời.
Người kia bước đến trước mặt Tần Ninh.