Hộ trận này liên quan đến vài trận pháp ảo diệu trước kỷ nguyên, trừ khi ba vị đại sư có thể sống từ trước kỷ nguyên đến bây giờ, nếu không sẽ không có khả năng biết được.
Tần Ninh đi đến trước cửa của cung điện khổng lồ.
Phía trên cửa cung trắng như ngọc tỏa ra từng luồng ánh sáng, tràn đầy sức mạnh thần thánh.
Tần Ninh đi đến trước cửa, đầu ngón tay ngưng tụ từng thánh văn.
Trong khoảnh khắc, từng thánh văn kia trải ngập ra khắp trời đất.
Người bên ngoài lại không nhìn rõ Tần Ninh đang làm cái gì.
Thậm chí giờ phút này ba vị đại sư thấy cách làm của Tần Ninh vẫn có chút mơ hồ.
Sự hiểu biết về trận pháp như thế đã vượt qua nhận biết của bọn họ, thật sự là quá tò mò.
Thời gian dần dần trôi qua, đột nhiên mọi người đều nhìn thấy cửa cung đang chậm rãi rung động.
Mà ngay lúc này, phía trên cửa cung xuất hiện một ấn ký.
Ấn ký mà Tần Ninh trước đó ngưng tụ lập tức bao trùm lên, hai ấn ký trùng hợp, cửa cung trực tiếp mở ra.
Chỉ là giờ phút này, mọi người cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Cảnh tượng lúc trước tiến vào bên trong di tích vẫn rõ mồn một trước mắt mọi người.
Tần Ninh cũng không quan tâm, chỉ nhìn về phía Dịch Đại Sơn, cười nói: "Đại Sơn, đi thôi".
"Được!"
Đám võ giả của Dịch Thiên Các, Thanh Minh, Võ Môn, Nhất Kiếm các, Thanh Tiêu Thiên lần lượt đi vào.
Mọi người thấy một màn này mới đi ra phía trước.
Trong đám người của Thông Thiên tông.
Vu Tử Lâm nhíu mày lại, nói: "Tần Ninh sống qua ba đời, đời thứ nhất Ngự Thiên Thánh Tôn có quan hệ không ít với Thời Thanh Trúc, đời thứ hai Cuồng Võ Thiên Đế xưng huynh gọi đệ với Dịch Đại Sơn của Dịch Thiên Các, đời thứ ba Thanh Vân Kiếm Đế có thể nói là tri kỷ với vợ chồng Hiên Viên Quân của thế gia Hiên Viên!"
"Khó lường!"
"Hạ Tam Thiên này sắp thay đổi rồi!"
Tề Ngọc Hiên đứng bên cạnh cũng chậm rãi gật đầu.
Lại thêm thánh vực Hiên Viên, thánh vực Thanh Tiêu và Dịch Thiên Các hết lòng giúp đỡ.
Trong cả Hạ Tam Thiên, ai có thể địch nổi?
Loại chuyện này, ngẫm lại liền thấy đáng sợ.