"Ta nghe thuộc hạ bẩm báo lại, Diệp Nam Hiên đi vào Thanh Vân Hào Sơn. Lúc đó ta cũng không để ý, chỉ nghĩ có lẽ Diệp Nam Hiên tạm dừng ở đó một thời gian ngắn thôi”.
"Nhưng sau đó, thuộc hạ bẩm báo lại, đã không thấy tung tích Diệp Nam Hiên đâu nữa, ta cho rằng hắn đã đến thánh vực Thiên Kiếm tìm Lý Huyền Đạo rồi".
Thời Thanh Trúc nói tiếp: "Sau đó nữa, Võ Môn xảy ra chuyện, chàng hiện thân, Lý Huyền Đạo cũng xuất hiện, nhưng Diệp Nam Hiên lại biến mất. Ta cảm thấy không đúng, nên đi vào Thanh Vân Hào Sơn kiểm tra".
"Mãi đến sau này mới phát hiện được chút đầu mối".
Tần Ninh có chút mong chờ.
Thời Thanh Trúc chậm rãi nói: "Sâu bên trong Thanh Vân Hào Sơn có thánh thú cấp chín, dãy núi ấy lại dài gần trăm vạn dặm, chỗ rộng nhất cũng đã gần trăm vạn dặm, có thể nói là dãy núi lớn nhất thánh vực Thanh Tiêu. Toàn bộ Hạ Tam Thiên, nó cũng là một trong những dãy núi lớn nhất. Lại có rất nhiều lời đồn về Thanh Vân Hào Sơn".
"Ta và mấy người Thi Mạn cùng nhau đi sâu vào núi, tìm được một vị trí có vết tích giao chiến, tuy chiến trường đã được dọn dẹp cẩn thận, ngụy trang thành thánh thú giao chiến, nhưng vẫn sót lại chút manh mối".
"Môn chủ Võ Môn Diệp Nam Hiên, cả đời hiếu chiến, tu hành Cuồng quyết, cũng có danh tiếng. Ta phát hiện ra, chỗ ấy có vết tích giao chiến của Diệp Nam Hiên".
Nàng nói xong, Tần Ninh hơi giật mình.
"Là ai?"
"Hẳn là Ma tộc".
Thời Thanh Trúc nói tiếp: "Chúng ta đã giao chiến với Ma tộc không ít, có chút hiểu biết về chúng. Bốn tộc Dạ ma, Viêm Ma, Mị Ma, Huyết Ma, trong Hạ Tam Thiên từ xưa đến nay, ở một vài chỗ có thể thấy được dấu vết của bọn chúng".
"Vì vậy ta đoán, có lẽ Diệp Nam Hiên thực sự muốn đi đến thánh vực Thiên Kiếm, đọ sức với Lý Huyền Đạo, nhưng đi ngang qua thánh vực Thanh Tiêu lại bị Ma tộc hấp dẫn, tiến vào sâu bên trong Thanh Vân Hào Sơn, tìm được bọn chúng, ác chiến một phen, không rõ tung tích..."
Lúc này, Tần Ninh khẽ gõ ngón tay xuống bàn, im lặng không nói.
"Nhưng cũng không thể chứng minh là Diệp Nam Hiên đã bỏ mình. Ta phát hiện ở đó có vài thứ kỳ quái, cụ thể thế nào thì ta nhìn không rõ, chỉ có thể để chàng đích thân đi xem".
Nghe Thời Thanh Trúc nói vậy, Tần Ninh đáp: "Thứ mà ngay cả cô cũng nhìn không rõ, xem ra, đúng là thứ không bình thường".
Thực lực của Thời Thanh Trúc có thể đứng trong hàng ngũ ba người đứng đầu Hạ Tam Thiên, vậy mà lại không thể phỏng đoán ra được.
"Đã như vậy, bây giờ xuất phát luôn!"
Tần Ninh nói thẳng: "Tránh cho đêm dài lắm mộng".
Nghe vậy, Thời Thanh Trúc gật đầu nói: "Ta đi sắp xếp ngay".
Nói xong, Thời Thanh Trúc đứng dậy, rời khỏi sơn cố.