Thấy thế, cả hai khẽ chửi một câu, lần lượt lui về.
Nhưng Tần Ninh đã đuổi theo đến nơi.
“Cự Tượng Đạp!”
Hắn sải bước ra, một bàn chân của cự tượng trực tiếp đạp lên hai tên Ma tộc.
Oành...
Khí huyết trong cơ thể Huyết Vãng Sinh cũng bộc phát, áo giáp được ngưng tụ từ huyết sắc, bao trùm thân thể.
Keng...
Một tiếng va chạm vang lên, Huyết Vãng Sinh lui về phía sau.
Có chuyện gì vậy?
Dạ Vô Sinh ở bên cạnh thì giật mình.
Ngay tại lúc này, chỉ thấy Tần Ninh đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn ta.
“Chẳng có chuyện gì hết!”
Nói xong, Tần Ninh vung quyền ra đấm một cú trực diện.
Bành...
Dạ Vô Sinh dùng hai tay ngăn trước người, nhưng hắn ta lại cảm giác được quyền kia của Tần Ninh ẩn chứa lực bộc phát vô cùng mạnh mẽ.
Quả thực là có thể sánh vai với Thánh Hoàng!
Tại sao lại như vậy?
Dạ Vô Sinh bắt đầu bộc phát ra toàn bộ lực lượng.
Huyết Vãng Sinh lúc này cũng đã tới gần Dạ Vô Sinh.
“Cẩn thận chút đi”, Huyết Vãng Sinh trầm giọng nói: “Tên nhãi này có điều gì đó kỳ lạ”.
Ngay từ lúc bắt đầu, bọn chúng đã đuổi theo tung tích của Tần Ninh, biết Tần Ninh có thực lực rất mạnh, giết được cả Thánh Vương cửu hiền.
Nhưng cho dù Tần Ninh giết được Thánh Vương cửu hiền đi nữa thì cũng rất khó khăn.
Thế mà lúc này nhìn Tần Ninh lại vô cùng thoải mái, ngược lại còn áp chế cả bọn họ.
Chuyện này là không thể nào.
Huyết Vãng Sinh và Dạ Vô Sinh tỏ vẻ lạnh lùng.
Đột nhiên, thân thể Huyết Vãng Sinh bắt đầu xuất hiện những vết sẹo máu.