Phong Thần Châu

Chương 4755: “Ngươi có chết thì sư tổ chúng ta cũng chưa chết đâu!”  




 Thực lực thế này đến việc đối phó Hạo Thiên và Y Linh Chỉ còn không nổi thì sao có thể bắt được Ôn Hiến Chi!  

 

Ôn Hiến Chi mà bị bắt thì ít nhất cũng phải là Ma Hoàng hay Ma Tôn của Ma tộc xuất thủ.  

 

“Quả nhiên là loại không giữ chữ tín”, Thiên Chấn Thương hừ một tiếng.  

 

Tần Ninh lại liếc Thiên Chấn Thương, nói tiếp: “Cần gì phải giữ chữ tín với đám súc sinh như các ngươi?”  

 

“Ngươi...”  

 

“Haha, Tần tông chủ quả nhiên là suy nghĩ thận trọng, xem ra chúng ta đã bị Tần tông chủ chơi một vố rồi!”  

 

Lúc này, một giọng cười nhẹ vang lên.  

 

Từ phía sau của năm phương truyền thừa xuất hiện một bóng dáng mặc huyết bào từng bước đi ra.  

 

“Ngươi là ai?”  

 

“Ta là ai không quan trọng, Tần tông chủ chẳng phải muốn biết Ôn Hiến Chi đang ở đâu ư?”  

 

Người mặc huyết bào kia khẽ phất tay.  

 

Một hình ảnh xuất hiện ngay trước mắt mọi người.  

 

Trong hình ảnh đó, Ôn Hiến Chi bị mấy chục người vây công, đang điên cuồng chạy trốn.  

 

Mà sau đó là cảnh Ôn Hiến Chi đi vào khu vực đá vụn núi gãy này rồi bị một ánh sáng bao phủ, cuối cùng là biến mất.  

 

Hơn mười người đuổi theo thì tìm mọi cách nhưng cũng không có kết quả gì, đành phải rời khỏi đó.  

 

Cảnh tượng rất đơn giản.  

 

Ôn Hiến Chi bị đuổi giết, chạy vào đây, trốn vào nơi vô danh, mất tích.  

 

Người mặc huyết bào cười nói: “Ôn Hiến Chi là đồ đệ của Ngự Thiên Thánh Tôn, mà tế đàn Vong Giả năm đó tuy là Vị Ương Thánh Đế lập ra, nhưng sau này đã bị Ngự Thiên Thánh Tôn cải tạo lại, chế tạo thành một cấm địa, phong cấm Thánh Tôn Thánh Hoàng của năm phương truyền thừa, đến cả thánh quyết thánh khí cấp cao nhất của năm phương truyền thừa cũng đều ở trong tế đàn Vong Giả này”.  

 

“Có lẽ Ôn Hiến Chi đã tìm được thứ mà sư tôn mình để lại và đi vào trong tế đàn Vong Giả, nhưng chúng ta lại không đi vào được”.  

 

“Không thể không nói, Vị Ương Thánh Đế và Ngự Thiên Thánh Tôn đều là đại năng, chúng ta không thể sánh bằng!”  

 

“Cho nên...”