Vẻ mặt của võ giả các thế lực phía dưới đều nóng bừng.
Rốt cuộc Tần Ninh vẫn hiểu về địa cung Linh Nguyệt nhiều hơn bọn họ.
Trong lúc bọn họ giơ tay động chân thì hắn đã tìm được chí bảo!
Lúc này, tòa cung điện thứ hai mở ra, luồng hào quang thứ hai trực tiếp vụt chiếu về phía Viên Viên.
Cũng là một luồng kiếm quang, trực tiếp nhập vào trong cơ thể của Viên Viên rồi biến mất.
Sau đó Viên Viên chỉ nghe thấy lời nói của Tần Ninh quẩn quanh bên tai.
“Thánh kiếm Thiên Hồng!”
Tần Ninh trực tiếp nói: “Đây là thánh kiếm mà năm đó Vị Ương Thánh Đế chế tạo cho vợ yêu Thiên Hồng của ông ấy, nhập vào cơ thể, tạm thời không cần quan tâm”.
Diệp Viên Viên gật đầu.
Lúc này, tòa cung điện thứ ba mở ra, luồng hào quang thứ ba lao về phía Vân Sương Nhi.
“Thánh kiếm Bát Hoang!”, Tần Ninh lại nói: “Đây là thánh kiếm Vị Ương Thánh Đế luyện ra cho vợ yêu của ông ấy, nàng chỉ cần dung hợp là được”.
Cùng lúc đó, hào quang thứ tư, thứ năm lần lượt nổi lên.
“Huyết thuẫn Ám Hắc!”
“Kiếm Kinh Long!”
Tần Ninh nhìn sang Thạch Cảm Đương và Dương Thanh Vân, chậm rãi nói: “Dung hợp nhập vào cơ thể, với thực lực hiện giờ của các ngươi, vốn không thể thúc động hai thánh vật này”.
Lúc này năm luồng hào quang đều nhập vào trong cơ thể của năm người.
Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi, Thạch Cảm Đương, Dương Thanh Vân đều cảm nhận được trong cơ thể có một dòng khí tức thánh khiết tràn nhập toàn thân.
Nhưng cảm nhận kỹ hơn thì lại không cảm thấy gì.
Lúc này bốn người đều nhìn sang Tần Ninh.
Hiển nhiên Tần Ninh lấy thánh vật không phải để cho bọn họ.
Nếu thực sự là vậy thì ngay từ ban đầu, Tần Ninh trực tiếp lấy là được.
Có lẽ là nhìn thấy Đường Minh chết, Tần Ninh nghĩ đến điều gì, cho nên mới lấy năm thánh vật này ra.
“Thánh Nguyệt này được làm từ thiên tinh băng huyền thạch, gần như không thể tồn tại ở Hạ Tam Thiên, Vị Ương Thánh Đế có thể tìm được, thực sự hiếm có”.
“Chế tạo vật này thành Thánh Nguyệt, chiếu sáng khắp cả địa cung Linh Nguyệt, cũng ghi lại tất cả của địa cung Linh Nguyệt”.
“Bây giờ ta… muốn xem!”