Nàng đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng đón nhận một đợt công kích mãnh liệt, nhưng bỗng nhiên, dòng thác đang đổ xuống kia giảm tốc độ lại một cách đột ngột. Dòng nước thác đổ lên người mà không hề chút sức nặng. Trong tích tắc, một luồng khí tức mát lạnh sảng khoái lan ra khắp cơ thể. Vào lúc này, Cửu Chuyển Linh Lung thể của Diệp Viên Viên đã hoàn toàn mở ra. Chín đường xoáy khí khắp người xoay tròn với tốc độ cao. Bộ váy bị thác nước làm ướt, để lộ ra đường cong cơ thể hoàn mỹ. Diệp Viên Viên lại hoàn toàn không để ý tới, Cửu Chuyển Ngọc Thân quyết cũng hoàn toàn thi triển ra. Khí tức dâng trào cuồn cuộn, từng đường từng luồng khuếch tán ra. Chín đường xoáy khí đang điên cuồng hấp thu linh khí trong thác nước. Trong tích tắc này, tu vi của Diệp Viên Viên đã đạt đến cảnh giới Linh Luân tầng sáu. Dần dần, trong cơ thể, một nguồn sức mạnh được khơi dậy. Linh khí trước kia hấp thu trong đạo đài phun ra ngay lúc này. Thực lực của nàng đang từng bước vươn lên. “Công tử, người xem…” Vân Sương Nhi vô cùng kinh ngạc. Sự thăng cấp tu vi của Diệp Viên Viên hoàn toàn là như việc thở ra và hít vào, tăng tiến chóng mặt Thật quá thần kì rồi! Tần Ninh mỉm cười, không nói gì. “Vũ công tử, người mau xem!” Một giọng hô hoán vang lên vào lúc này. Mười mấy bóng người lần lượt chạy như bay tới. Trong số mười mấy người đó, thanh niên dẫn đầu có tóc dài xõa tung bay trong gió, gương mặt tuấn tú, tên bên cạnh nhắm thẳng về hướng Diệp Viên Viên. Hai mắt của người thanh niên kia liền sáng lên, hoàn toàn bị thu hút. Diệp Viên Viên lúc này có dáng vẻ đầy quyến rũ, mê hoặc mắt người. Dưới thác nước sống động, dung nhan nghiêng nước nghiêng thành bị dòng thác nước tác động, mặt mộc nhìn lên trời, quả thực lay động lòng người! Không ngờ một người con gái tuyệt sắc như vậy lại xuất hiện ở đây. Trái tim của Vũ Trình Anh đã rung động. Diệp Viên Viên quả thực là quá đẹp! Tại sao từ trước đến giờ, hắn ta chưa từng được gặp một người con gái tuyệt sắc như vậy cơ chứ? “Công tử, lần này Huyền Minh đại trận được mở ra, trong không gian kì dị này, không ít thiên tài của đế quốc đã tới, không chừng cô gái này chính là con cháu của gia tộc nào đó trong đế quốc!” “Câm miệng!” Vũ Trình Anh hét lên một tiếng: “Cô gái, cô gái cái gì chứ? Một người con gái có khuôn mặt xinh đẹp như thế này, phải gọi là tiên nữ mới đúng!” “Vâng vâng, công tử nói phải ạ!” Trái tim của Vũ Trình Anh lúc này đang đập loạn nhịp. Một người con gái như vậy thì sao lại một mình ở nơi này được chứ? Vũ Trình Anh chỉnh quần áo, lúc này mới bước ra, tiến lên phía trước. “Vị này…” “Các ngươi là ai?” Vũ Trình Anh còn chưa lên tiếng là đã nhìn thấy hai bóng người đang ngồi trên bãi cỏ bên cạnh thác nước. Lúc này, Vũ Trình Anh lại lần nữa ngây người. Mắt hắn ta dán chặt lên người Vân Sương Nhi, chân hoàn toàn nhấc không nổi. Đẹp! Thực sự rất đẹp! Cô gái này không giống với tiên nữ dưới thác nước kia, người đẹp có khuôn mặt thanh thuần đáng yêu, một sự thuần khiết của thiên nhiên, mang nét quyến rũ mà không lẳng lơ. Vân Sương Nhi nhìn mười mấy người trước mặt, lại lên tiếng lần nữa: “Các ngươi rốt cuộc là ai?” Lời này vừa được thốt ra, Vũ Trình Anh vội vàng chắp tay đáp: “Xin chào tiên nữ, tại hạ là Vũ Trình Anh, tình cờ gặp được tiên nữ, thật là vinh hạnh! Không biết quý danh của tiên nữ là gì?” “Ta tên gì, liên quan gì đến ngươi?” Vân Sương Nhi hừ một tiếng, nói: “Nơi này đã bị chúng ta chọn, ở đây tu luyện. Nếu như các ngươi muốn tu luyện thì tìm một nơi khác đi!” Vân Sương Nhi nhìn đôi mắt híp híp của Vũ Trình Anh thì cảm thấy rất khó chịu, trực tiếp lên tiếng đuổi người. “Tiên nữ, gặp gỡ là duyên phận, Vũ Trình Anh này đối với cô nương là yêu từ cái nhìn đầu tiên, cả đời này của ta sẽ không cưới ai khác ngoài cô nương!” Lời này vừa được thốt ra, khuôn mặt xinh đẹp của Vân Sương Nhi liền đỏ bừng. Cô ấy đã từng gặp nhiều kẻ không biết xấu hổ rồi nhưng vẫn chưa thấy tên nào vô liêm sỉ như vậy. “Ngươi muốn cưới ta?”, Vân Sương Nhi cười đầy xảo quyệt: “Vậy ngươi phải hỏi xem công tử nhà ta có đồng ý hay không thì mới được!” Công tử? Tiên nữ xinh đẹp diễm lệ như vậy mà lại là một tỳ nữ sao? Sắc mặt Vũ Trình Anh liền thay đổi, ánh mắt nhìn về phía Tần Ninh. “Nàng là tỳ nữ của hắn ta?” Vũ Trình Anh nhìn Tần Ninh, vẻ mặt bỗng nghiêm nghị, hắn ta chỉ tay, quát: “Tiểu tử, tỳ nữ này của ngươi đáng giá bao nhiêu tiền? Ta mua, không chỉ một cô này, mà còn cả cô dưới thác nữa!” “Cả hai cô, ta đều muốn!” Lời này vừa được thốt ra, Tần Ninh mở hé hai mắt. Liếc mắt nhìn Vũ Trình Anh một cái, Tần Ninh từ tốn nói: “Cút!” Chỉ một từ, ngắn gọn và súc tích! Vân Sương Nhi mím môi cười, công tử nhà mình từ trước đến nay vẫn luôn như thế, Vũ Trình Anh này, tự chuốc lấy phiền phức. “Hỗn xược, dám bảo công tử nhà ta cút
” Người theo sau bước ra, trầm giọng hét lớn: “Tiểu tử thối, ngươi có biết, công tử nhà ta, chính là hoàng tử Vũ Trình Anh - hoàng thất của đế quốc Tuyên Vũ!” “Không biết!” Tần Ninh lại nói: “Ta mặc kệ ngươi là ai, điều đó liên quan gì đến ta?” “Chúng ta đến nơi này trước, tu luyện ở đây, các ngươi muốn tìm chỗ để tu luyện thì đổi nơi khác, còn như muốn phái nữ thì... Trong núi này, báo cái, hổ cái có rất nhiều, tùy ý các ngươi đi tìm!” Tần Ninh nhìn đám người bọn họ, không kiên nhẫn nói. “Tiểu tử thối, ngươi muốn chết hả!” Vũ Trình Anh lúc này rất tức giận. Đám người hộ vệ phía sau, trực tiếp xông ra. “Tự tìm đường chết!” Tần Ninh lúc này kéo Vân Sương Nhi ra phía sau. Suy cho cùng, Vân Sương Nhi chỉ mới ở cảnh giới Linh Đài tầng một, thực lực hiện tại rất hạn chế. Trong chớp mắt, Âm Dương Ly Hợp Kim thể mở ra, kim thể tầng một hoàn hảo, cho dù là phòng ngự hay tấn công thì đều có thể nói là cảnh giới cao nhất của của cảnh giới Linh Đài đỉnh cao. Ầm ầm… Trong nháy mắt, Tần Ninh trực tiếp tung ra hai cú đấm, hai tiếng đùng đùng vang lên, hai tên xông tới, xương cốt toàn thân đều bị vỡ nát. Âm Dương Ly Hợp Kim thể chính là linh quyết bá đạo phù hợp nhất với cảnh giới tứ linh mà Tần Ninh đã lựa chọn. Không cần chiêu thức gì, chỉ cần tăng mạnh thân thể, thân thể gia cường thì chỉ quyền thuật đơn giản, cũng ẩn chứa sức mạnh bùng nổ đáng sợ. “Cảnh giới Linh Luân tầng một!” Nhìn thấy tu vi của Tần Ninh, Vũ Trình Anh không khỏi giật mình. Tần Ninh nhìn có vẻ phải nhỏ hơn hắn ta hai đến ba tuổi, vậy mà đã đạt đến cảnh giới Linh Luân rồi. “Tránh ra!” Vũ Trình Anh lúc này bước lên trước, nhìn về phía Tần Ninh, cười nhẹ: “Tiểu tử, ta hỏi ngươi một lần nữa, hai người tỳ nữ này bán cho bổn hoàng tử bao nhiêu linh thạch?” “Bán cái đầu nhà ngươi!” “Được, được, được lắm, tự ngươi tìm đường chết, ta thành toàn cho ngươi!” Vũ Trình Anh trực tiếp bước lên trước, trong tay xuất hiện một cây trường thương. Bản thân hắn ta là cảnh giới Linh Luân tầng hai, há có thể để cho Tần Ninh ở trước mặt hắn ta diễu võ dương oai? Cái tên này thật không biết xấu hổ! Lúc này, trường thương trong nháy mắt phóng ra, một đường sáng vụt qua, tiếng nổ ầm ầm vang lên. Tần Ninh nhìn thấy thương quang kia, nhưng vẻ mặt vẫn không thay đổi. Trong tiếng ầm ầm, một đường sáng lóe lên. Tần Ninh trực tiếp tung ra một quyền, giữa tiếng gió rít từ quyền đấm, đường sáng lúc này nứt ra khí tức khiến người khác cảm thấy khiếp sợ. Đùng… Nắm đấm và trường thương va vào nhau, trong phút chốc, tiếng nổ đùng đùng vang lên, Vũ Trình Anh chỉ cảm thấy cơ thể mình như bị một ngọn núi sừng sững cao trăm mét nện trúng, nhếch nhác lui về phía sau, một ngụm máu tươi phun ra. Ngụm máu này khiến cho sắc mặt của Vũ Trình Anh trở nên vô cùng khó coi. Cơ thể của Tần Ninh thật là cổ quái. Đâm thẳng vào nó mà giống như đâm vào một ngọn núi vậy, quá quỷ dị! Tần Ninh nhếch mép cười một cái.