Phong Thần Châu

Chương 10666: Người của Phương tộc.




 

 


Mà Tề Hồng Thiên cảm thấy có chỗ nào đó sai sai, lập tức sắc mặt nghiêm lại, nhìn vào luyện tâm thạch bị ông ta túm được lúc tấn công.  

 

“Khốn kiếp!”  

 

Uỳnh!!!  

 

Uỳnh ầm!!!  

 

Uỳnh ầm ầm!!!  

 

Trong chớp mắt, giữa đất trời vang lên từng trận tiếng nổ ầm ầm chói tai.  

 

Trên vùng đất mênh mông vô tận, bầu trời... sập xuống rồi.  

 

Tất cả mọi người ngẩng đầu lên nhìn, chỉ thấy trên bầu trời đã bị sập xuống một lỗ hổng, mà rất nhanh sau đó, lỗ hổng kia liên tục rộng ra, như thể vết thương bị người ta xé rách ra, hoàn toàn không dừng lại được.  

 

“Thế giới này... sắp sụp đổ rồi!!!”  

 

Mặt ai nấy đều biến sắc, nhao nhao lui về phía sau.  

 

Nhưng mà tình hình trước mắt, bọn họ còn đang ở bên trong thế giới này, cho dù có muốn lùi lại, thì có thể lùi được đến đâu nữa?  

 

“Tất cả Tiên Đế cố gắng bảo vệ Cửu Thiên Huyền Tiên, những người thuộc lớp Tiên Tôn, Tiên Vương, Tiên Hoàng, Tiên Thánh, tự lo lấy bản thân đi!”  

 

Giọng của một vị Tiên Đế bỗng nhiên truyền ra khắp bốn phía.  

 

Mà lúc này, đám Tiên Đế dị tộc cũng nhao nhao lựa chọn bảo vệ cho đám người trong tộc của mình.  

 

Tề Hồng Thiên Tiên Tôn và Mạc Xuyên Tiên Đế lại đánh sập cả thế giới này rồi?  

 

Sao có thể chứ!  

 

Tiên Đế của các tộc Hàn Mị, Linh Hỏa đều thầm cảm thấy ngạc nhiên.  

 

Bọn họ vốn đã kiểm tra hết sức cẩn thận từ trước rồi, cho dù hai vị Thế Tôn Tiên Tôn tuyệt đỉnh đánh nhau bên trong này cũng không thể nào đánh sập được.  

 

Nhưng bây giờ, trời đất bên trong bí giới này lại sụp đổ rồi!  

 

Đây không phải là thế giới được phác họa nên từ loại đế khí như Thất Bảo Miếu Đồ, vùng đất này cực kỳ kiên cố, nó là một vùng không gian thế giới bí mật cổ xưa đã tồn tại đến hàng triệu năm.  

 

Điều này đáng sợ không khác gì mấy đại vực lớn bên trong tiên vực Tam Thanh bị đánh sập.  

 

“Lên thuyền!”  

 

Tần Ninh lúc này đã làm cho thuyền Thanh Minh phóng to lên đến mấy chục lần, hắn gọi hết những người có cấp bậc Cửu Thiên Huyền Tiên, Tiên Quân lên thuyền.  

 

Tốc độ sụp đổ của thế giới đang dần lan nhanh.  

 

Tần Ninh chỉ có thể dẫn theo càng nhiều người càng tốt.  

 

Uỳnh ầm ầm...  

 

Từng đợt từng đợt tiếng nổ cuồn cuộn vang lên, lúc này đã vang vọng khắp cả bốn phương tám hướng.  

 

Thế giới, đang dần tan biến...  

 

Mãi đến rất lâu sau đó.  

 

Bầu trời bị nứt ra bên trên bỗng nhiên xuất hiện từng đợt sóng không ngừng trút xuống bên dưới, âm thanh ồn ào vang vọng.  


  Tần Ninh ngẩng đầu lên nhìn, sắc mặt lạnh lùng bình tĩnh.  

  “Vùng thế giới này... có lẽ là nằm ở ngoài biển Tam Đế...”.  

  Thế giới sụp đổ, nước biển từ bên ngoài tràn vào.  

  Nước biển ào ào trút xuống, như một dòng thác khổng lồ từ trên trời đổ ập xuống...