Phong Thần Châu

Chương 10667: Một chính một phản như vậy.




 

 Không biết phải qua bao lâu.  

 

Tiên vực Tam Thanh.  

 

Biển Tam Đế.  

 

Biển Tam Đế mênh mông, chỉ riêng nói về diện tích của hải vực này thôi đã to bằng phạm vi của mấy đại tiên vực cộng lại với nhau rồi.  

 

Khí tức khủng khiếp đáng sợ bùng lên liên tiếp.  

 

Bên phía trên mặt biển Tam Đế, cũng có sóng lớn cuộn trào, sát khí khủng khiếp.  

 

Hồi lâu sau.  

 

Cảnh tượng sóng biển cuộn trào cũng dần dần êm ả trở lại.  

 

Một con thuyền màu xanh u ám khổng lồ dài đến mấy trăm trượng trôi nổi dập dềnh trên mặt biển.  

 

Trên sàn thuyền, những bóng người đứng vững vàng, trên mặt ai nấy đều mang biểu cảm sợ hãi mới vừa sống sót sau một kiếp nạn.  

 

Bí giới sụp đổ.  

 

Tất cả mọi người tìm được đường sống từ trong cõi chết.  

 

Mà lúc này.  

 

Trên mặt biển lại nổi sóng cuộn trào, lại có từng bóng người bay vọt ra khỏi mặt biển.  

 

Từng vị Tiên Vương, Tiên Hoàng, Tiên Thánh, Tiên Đế nhao nhao bay vọt lên không trung phía trên mặt biển, ai nấy vẻ mặt giống hệt nhau, nhìn ngó bốn phía xung quanh.  

 

Cảnh tượng này quả thực là khiến cho mọi người khó mà kịp phản ứng ngay lại được.  

 

“Ra rồi à?”  

 

“Đây đã là biển Tam Đế rồi!”  

 

“Bí giới sụp đổ, còn may... là ở dưới đáy biển, nếu mà là ở dưới ngọn núi, thì sợ là chúng ta cũng khó mà ra ngoài được”.  

 

Nước biển chảy ngược vào bên trong bí giới, áp lực khổng lồ, quả thực khiến cho bọn họ khó mà chống đỡ nổi.  

 

Nhưng mà nếu là ở dưới mặt đất, bị núi non trùng điệp đè lên, vậy thì số người chết và bị thương chắc chắn sẽ không ít.  

 

Mà lúc này.  

 

Bốn bóng người của Tề Hồng Thiên, Liễu Hoa Thanh, Hư Ngọc Hiên, Trác Nguyên Thanh cùng với nhóm người Cảnh Dương Trạch, Kỳ Hồng Đào, Mệnh Hoa Thanh, Vũ Bình Oánh, Vũ Vô Khuyết, Hàn Lục Bách, Lữ Chung, Thu Y Nhan, Dịch Hoa, Nghệ Văn Đấu v.v... từng vị Tiên Đế một cũng đều xuất hiện.  

 

Tề Hồng Thiên nhìn xung quanh bốn phía, sắc mặt sa sầm đáng sợ.  

 

“Luyện tâm thạch... lấy sức va chạm của bổn tọa và Mạc Xuyên dẫn nổ, đánh sập bí giới của Tề Thiên Đảo...”.  

 

“Tần Ninh!!!”  

 

Giọng nói của Tề Hồng Thiên mang theo mấy phần sát ý hung tợn.  

 

Tần Ninh quả thực đáng chết!  

 

Chỉ một Tiên Quân nhỏ nhoi, lại bắt sống Ôn Ngọc Trạch, khiến bọn họ rơi vào thế bị động.  

 

Mà nay, lại phá hủy cả bí giới của Tề Thiên Đảo.  

 

Tề Hồng Thiên sâu sắc hiểu ra.  

 

Nguyên nhân mà Tần Ninh làm vậy, là bởi vì... Tiên Đế đi vào bên trong bí giới không tính là nhiều, bọn họ bị rơi vào thế yếu.  

 

Nhưng bây giờ, trong tiên vực Tam Thanh.  

 

Những nhân vật như ba bá chủ đều có thể đến đây hỗ trợ.  

 

Một chính một phản như vậy.  


 

Chỉ một Tần Ninh nho nhỏ, một Tiên Quân tép riu!!!  

 

Thực! Đáng! Chết!!!