Phong Thần Châu

Chương 10574: Âm thuật xưng đế!




 Tần Ninh mở miệng nói: “Đây là Luyện Tâm Thạch từng nức tiếng một thời của Tam Thanh tiên giáo!”  

 

Luyện Tâm Thạch?  

 

Mọi người đều nhìn về phía Tần Ninh.  

 

Tần Ninh lập tức nói: “Trong sách cổ có ghi chép, Tam Thanh tiên giáo nói riêng và toàn bộ Tam Thanh tiên vực nói chung có vô số báu vật hi hữu”.  

 

“Luyện Tâm Thạch chính là một trong số đó”.  

 

“Luyện Tâm Thạch có nguồn gốc từ một cấm địa của Tam Thanh tiên vực, rốt cuộc là cấm địa nào thì đến giờ đã không còn có thể tìm ra được nữa”.  

 

“Tuy nhiên, khi đặt chân lên khối đá này, nó có thể rèn luyện ý chí, giúp ý chí của cá nhân mạnh lên mấy phần, tương ứng, từ Luyện Tâm Thạch, có thể nhận được lực phản hồi của đất trời, từ đó gia tăng thực lực của bản thân!”  

 

“Con đường bình thường của võ giả là tăng thực lực của bản thân lên trước, sau đó từ từ rèn luyện ý chí, hòng để ý chí tương xứng với thực lực của bản thân”.  

 

“Còn Luyện Tâm Thạch lại có thể rèn luyện ý chí của bản thân, sau đó nhận được phản hồi của thiên địa chi đạo, hỗ trợ bản thân tăng cường thực lực!”  

 

Lời này khiến bọn Diệp Nam Hiên giật mình.  

 

“Sư phụ, ý của người là ý chí càng mạnh, càng chịu đựng được qua nhiều thử thách thì thực lực sẽ càng mạnh?”  

 

“Đúng vậy!”  

 

Nghe vậy, Diệp Nam Hiên lập tức cười haha nói: “Con vốn là đao khách, ý chí vốn kiên cường, há chẳng phải chỉ cần nắm bắt được cơ hội lần này thì con sẽ trở thành Tiên Vương tiểu thành rồi sao?”  

 

Tần Ninh nhìn Diệp Nam Hiên, thản nhiên nói: “Nếu ý chí của ngươi vô địch thì thậm chí có thể xưng Đế luôn ấy chứ!”  

 

Nghe vậy, Diệp Nam Hiên ngẩn người.  

 

Thấy Tần Ninh không có vẻ gì là nói đùa, Diệp Nam Hiên lập tức nhìn về phía Luyện Tâm Thạch lơ lửng giữa trời trông như một hòn đảo kia, mắt sáng lên.  

 

Chuyện này thật đáng để người ta khao khát! Diệp Nam Hiên cười haha nói: “Con sắp xưng Đế rồi!”  

 

Tần Ninh gõ hắn ta một phát, cười mắng: “Ngươi nằm mơ!”  

 

“Ối...”, “Luyện Tâm Thạch này rèn luyện tâm trí của con người, dù là ta cũng chưa chắc có thể vượt qua được thử thách của nó để lập tức xưng Đế, tuy nhiên, hẳn là cũng có thể tăng thêm được mấy tầng, còn ngươi… Thì phải xem tình hình thế nào đã, ta cũng không dám nói trước”.  

 

“Ồ?”  

 

Diệp Nam Hiên sững sờ.  

 

“Ta còn tưởng là với ý chí của sư phụ thì có xưng Tôn luôn cũng được ấy chứ!”  

 

“...”, Diệp Nam Hiên nhận ra mình nói sai, buồn bực ngậm miệng lại.  

 

Tần Ninh lập tức nói: “Mọi người tự lượng sức mình, Luyện Tâm Thạch thử thách ý chí của võ giả, nếu ý chí tiến bộ thì thực lực sẽ tăng lên nhưng nếu không thể chịu đựng được thử thách mà vẫn miễn cưỡng chịu đựng thì xương cốt sẽ không chịu nổi”.  

 

“Tuyệt đối không được ôm tâm lý cầu may, đồng thời cũng phải hiểu rõ rằng, nó có thể giúp ngươi mạnh lên thì chắc chắn cũng đòi hỏi ngươi phải có nghị lực lớn lao, nghị lực này không phải chỉ giới hạn ở cái tâm với võ đạo!”  

 

Nghe vậy, mọi người đều gật đầu.  

 

Chợt, Tần Ninh dẫn mọi người lao vút lên trên Luyện Tâm Thạch.  

Khối đá khổng lồ này giống như một hòn đảo đồ sộ lơ lửng giữa trời, khi mọi người đặt chân lên đây, lại càng cảm thấy mình nhỏ bé.  

 

Đứng trên Luyện Tâm Thạch, dường như bốn phương tám hướng đều có một luồng sức mạnh ngoài sức tưởng tượng muốn gột rửa thân thể.  

 

Thế nhưng, thân thể lại chống lại sự gột rửa này nên không thể hoàn thành một cách triệt để.  

 

Thật là một cảm giác rất kỳ lạ.  

 

Tần Ninh đứng trên Luyện Tâm Thạch, sắc mặt mọi người đều rất mừng rỡ.  

 

Lúc này, Thần Tinh Dịch sáp lại gần, hỏi nhỏ: “Sư phụ... Nếu như Hàn Mị tộc dẫn dụ chúng ta tới đây thì sao? Chẳng lẽ không ai động thủ ư?”  

 

Tần Ninh nhìn bốn bề xung quanh Luyện Tâm Thạch, không khỏi nói: “Luyện Tâm Thạch là do trời đất sinh ra, không thể bị thay đổi về bản chất”.   

chapter content