Bên trong sơn cốc, ngoài tiếng kêu thảm thiết của Kỳ Manh ra thì không còn những âm thanh nào khác.
Tất cả mọi người đều cứng đờ tại chỗ.
Tính cách nói được thì làm được của Tần Ninh không chỉ dọa đám người Cảnh Lang, Băng U Cơ, còn dọa được đám người Cù Thanh Thư, Thạch Quang Diệu.
Đàm phán với Tiên Vương chính là như vậy sao?
“Dừng tay!”
Đột nhiên, sắc mặt Cảnh Lang lạnh lẽo, lập tức giận dữ quát.
“Đã nghĩ xong chưa?”
Tần Ninh cười nói: “Kế tiếp, hoặc là ngươi nói thẳng rốt cuộc Ôn Ngọc Trạch là thần thánh phương nào, hoặc là cứ chuẩn bị nhặt xác cho Kỳ Manh đi!”
“Nếu còn nói thêm một câu vô nghĩa, Kỳ Manh chắc chắn sẽ phải chết, Ôn Ngọc Trạch... cũng không cần sống nữa!”
Cảnh Lang nhìn về phía Tần Ninh, ánh mắt mang theo phẫn hận.
“Ta nói!”
Cảnh Lang mở miệng nói: “Ôn Ngọc Trạch chính là Hỏa thánh tử của Cảnh Hoả tộc chúng ta!”
Hỏa thánh tử?
Có ý gì?
Mọi người đều vô cùng tò mò.
Cảnh Lang lập tức nói: “Thân xác của Ôn Ngọc Trạch chỉ là một tộc nhân bình thường trong Cảnh Hoả tộc chúng ta thôi, chỉ là năm đó, Cảnh Hoả tộc chúng ta tiến vào Tiên Giới, các nhân vật lớn trong tộc đã để lại một chiêu sau đề phòng”.
“Trong cơ thể của Ôn Ngọc Trạch phong ấn hồn phách của một nhân vật cái thế!”
“Hồn phách này sẽ dung hợp dần dần với thân xác, đến một ngày nào đó nó hoàn toàn dung hợp, sau đó sẽ lột xác, trở thành một vị cường giả, ít nhất là sẽ vô địch ở trong Tiên Giới!”
Nghe thấy lời này, mọi người ở đây đều há hốc mồm.
Mọi người đã hiểu được đại khái.
Ôn Ngọc Trạch là một nhân vật nhỏ.
Nhưng trong cơ thể Ôn Ngọc Trạch lại phong ấn hồn phách của một nhân vật lớn, đến khi thời gian chín muồi, hồn phách kia sẽ dung hợp làm một với cơ thể Ôn Ngọc Trạch, đến lúc đó Ôn Ngọc Trạch sẽ là một Ôn Ngọc Trạch khác, một Ôn Ngọc Trạch khác cường đại vô địch.
Nghe đến đây, Tần Ninh nói thẳng: “Khi nào thì mới có thể dung hợp?”
Ôn Ngọc Trạch không nói dối! Hắn ta quả thật không biết cái gì cả.
Cảnh Lang liền nói ngay: “Sao ta biết được?
Đây là chuyện mà chỉ có Tiên Đế Tiên Tôn trong tộc mới được biết, ta chỉ biết Ôn Ngọc Trạch không thể chết được thôi”.
“Nếu hắn ta chết, Cảnh Hoả tộc các ngươi chỉ còn có thể lấy ra con bài chưa lật phải không?”
“Không chỉ như vậy!”
Cảnh Lang liền nói ngay: “Nếu Ôn Ngọc Trạch chết, hồn phách của hắn ta sẽ tiêu tán, hồn phách của nhân vật lớn kia sẽ dung hợp với thân thể này, nhưng bởi vì hồn phách của hai người vẫn chưa đủ để dung hợp, điều đó sẽ khiến thần trí của nhân vật lớn kia hỗn loạn, trở thành một cỗ máy giết người không có nhân tính...”, lời này cũng có nghĩa là... nếu muốn ngăn cản Ôn Ngọc Trạch “thức tỉnh”, bây giờ giết hắn ta cũng không được.
Một khi Ôn Ngọc Trạch chết ở đây, như vậy... Ôn Ngọc Trạch kia sẽ lập tức bùng nổ, tất cả mọi người đều sẽ chết hết.
“Một hồn phách của nhân vật lớn vô cùng cường đại...”, Tần Ninh lẩm bẩm nói: “Cường đại đến mức nào?”
“Dù sao tuyệt đối không phải người mà Tiên Đế Tiên Tôn có khả năng sánh được, rốt cuộc là cấp bậc gì thì... ta cũng không rõ lắm”.
Cảnh Lang thở dài.
Đây là sự chuẩn bị phía sau của Cảnh Hoả tộc.
Nhưng bây giờ đã bị đào ra.
Thậm chí nhân vật lớn đến từ ngoài thế giới kia cũng bị thương, nhiều năm qua chưa hề khôi phục lại.
Cho nên Ôn Ngọc Trạch rất quan trọng! Cho dù là Tiên Đế Tiên Tôn cũng không quan trọng bằng hắn ta .