Bạch Hạo Vũ và Dịch Tinh Thần khó hiểu.
Từ nhỏ đến lớn, cả hai đã từng tắm thuốc rất nhiều lần để tẩy rửa bản thân, xưa nay bọn họ đều cởi quần áo tắm rửa mà.
Khi nước thuốc tiếp xúc với cơ thể, cơ thể thả lỏng cho nước thuốc chảy vào bên trong cơ thể, nhờ đó không chỉ có thể giúp hấp thu dược tính tốt mà còn giúp loại trừ tạp chất trong cơ thể.
Con chó vàng nhìn cả hai như nhìn hai tên ngốc, nói: “Ngồi bên cảnh ảo, thả lỏng cơ thể, khi đó nước thuốc sẽ hóa thành khí tiến vào trong cơ thể các ngươi”.
Hai người cùng nhìn về phía Tần Ninh.
Tần Ninh gật đầu.
“Ta có thể lừa các ngươi à?”
Con chó vàng kêu lên.
Bạch Hạo Vũ và Dịch Tinh Thần không chậm trễ nữa, điên cuồng hấp thu dược khí.
Lúc này, hai người ngồi xếp bằng bên bờ ao, thoang thoảng có dòng khí màu đen vờn quanh hai người họ trông như bị trúng độc.
Tần Ninh và con chó vàng đi ra ngoài gian nhà.
“Ngươi cảm thấy bọn họ chịu được bao lâu?”
Con chó vàng kia tò mò hỏi.
Vừa rồi, tất nhiên là Tần Ninh nhận ra dược trì này không đơn giản.
“Chắc là một trăm nhịp thở!”
Tần Ninh không dám chắc nói.
“Một trăm hơi thở hả?”
Con chó vàng kia nói ngay: “Ta cảm thấy đến ba mươi hơi thở còn không chịu nổi nữa là”.
Nghe vậy, Tần Ninh không nói gì.
Khoảng tầm tám, chín mươi nhịp thở sau.
“Á!”
Một tiếng hét tru tréo vang lên.
Ngay sau đó, Bạch Hạo Vũ và Dịch Tinh Thần một trước một sau tháo chạy khỏi gian nhà tranh.
“Nóng quá, ta sắp nổ tung rồi, ta sắp nổ...”, “Rốt cuộc là có thuốc gì trong ao thế, nóng đến mức khiến người ta như muốn nổ tung ấy!”
Bạch Hạo Vũ và Dịch Tinh Thần kéo quần áo của mình lên rồi chạy loạn trong sơn cốc.
Tần Ninh và con chó vàng đứng đó nhìn hai người họ.
Con chó vàng cười hì hì nói: “Hai tên ngốc kia biết cái gì”.
Khoảng tầm nửa canh giờ sau, Bạch Hạo Vũ và Dịch Tinh Thần không màng gì cả nhảy thẳng xuống hồ nước con chó vàng tắm rửa hằng ngày, rồi mặt đối mặt nhìn nhau đỏ bừng.
Vừa rồi cả hai suýt nữa cởi trần chạy vội! “Cái lũ ranh con kia, cảm thấy sao?”
Con chó vàng kia vui vẻ hớn hở ngồi bên cạnh ao, cười nói: “Có muốn cẩu gia ta tìm cho các ngươi vài cô nương xinh như hoa như ngọc cho các ngươi hạ hỏa không?”
“Cút hết đi!”
Bạch Hạo Vũ tức giận nói: “Thuốc kia là gì thế, sao lại cuồng bạo như vậy, cảm giác cả thân thể như sắp nổ tung!”
Con chó vàng cười cợt nói: “Tất cả đều là những dược liệu có tác dụng bổ thận tráng dương đấy, cực kỳ có lợi cho việc tu hành nhưng khổ nổi tâm tính của các ngươi không vững mà thôi”.
“Nếu có thể nắm giữ phương pháp hợp lý hấp thu nước thuốc này vào cơ thể thì còn hơn hẳn hàng ngàn hàng vạn năm khổ sở tu luyện của các ngươi đấy, lũ ngốc ạ!”
Con chó vàng thấy hai người vô cùng kinh ngạc bèn vui vẻ không thôi.
Đã bao năm rồi nó chưa từng nói nhiều như vậy chứ.
Một con chó cô đơn sống ở đây đúng là làm nó nghẹn chết mất.
Trong khoảng thời gian này, ba tên kia xuất hiện, điều đó khiến nó rất vui vẻ.
“Tần tiên sinh đâu rồi?”
“Không phải ở.... hả?
Người đâu rồi?”
“Không thể nào?”
Con chó vàng kia đến chỗ gian nhà tranh chứa dược trì kia, Tần Ninh đang ngồi xếp bằng trên mặt đất, khí tức trong cơ thể tỏa ra xung quanh.