Tần Ninh tới gần, trong cơ thể không ngừng vang lên những tiếng nổ vang, lực lượng không ngừng bùng nổ.
Đoàng đoàng đoàng... Những tiếng vỡ nứt nặng nề vang lên.
Cổ Nguyên Long muốn tránh né, nhưng không thể tránh được.
Từng đợt lôi đình tia chớp đánh lên trên người Tần Ninh, phản kích buông xuống trên người Cổ Nguyên Long còn mãnh liệt hơn.
Cổ Nguyên Long dùng hết sức để ngăn cản.
Nhưng làm thế nào cũng không thể ngăn cản được.
Lấy kiếp của mình để giết người.
Từ trước đến nay chưa có ai dám làm loại chuyện này.
Cửu Thiên Huyền Tiên nào độ kiếp mà không phải thật sự cẩn thận, chỉ sợ hơi mất tập trung một cái là sẽ trực tiếp bị thiên kiếp đánh đến mức hồn phi phách tán chứ.
Nhưng Tần Ninh có vẻ căn bản không cần quan tâm đến điều đó.
Thật sự là quá mức không thể tưởng tượng nổi.
Hắn thật sự không có chút lo lắng lôi kiếp sẽ đánh chết mình sao?
Ầm ầm ầm... Từng vị Tiên Quân U Cổ tộc bị sấm sét đánh chết.
Cũng có không ít cao thủ cấp bậc Cửu Thiên Huyền Tiên bị tổn hại.
“Đáng chết, đáng chết!”
Giờ phút này.
Huyết Vô Chiết nhìn thấy từng vị thuộc hạ chết, lại chỉ có thể không ngừng rít gào rống giận.
Hắn ta không thể tới gần Tần Ninh.
Lôi kiếp của Tần Ninh thật sự là quá mạnh mẽ.
Một khi tới gần, cho dù là hắn ta, chỉ cần sơ sẩy một cái thôi là cũng có thể thân tử đạo tiêu rồi.
Không! Là chắc chắn sẽ chết.
Chỉ là rất nhanh, từng vị Tiên Quân hoàn toàn bị lôi kiếp lan đến rồi chết.
Tần Ninh điều khiển lôi kiếp đi về phía ba người Huyết Vô Chiết, Huyết Bằng Trình, Linh Vịnh Ca.
“Tiếp theo sẽ là các ngươi”.
Ba người nhìn thấy Tần Ninh đi tới thì lập tức biến sắc.
Lôi kiếp oanh kích kia đã giết chết lần lượt từng vị Tiên Quân, bọn họ vẫn còn may mắn, kế tiếp người chết sẽ là bọn họ.
“Trốn!”
Huyết Vô Chiết quát: “Không thể ở lại nơi này chờ chết!”
Xa xa, Vương Tiêu nghe nói như thế thì nhíu mày lại.
Sau khi dùng một kiếm đẩy lui hai người Vương Dã và Kế Bạch Phàm, Vương Tiêu lạnh lùng nói: “Ta không muốn giết các ngươi, các ngươi đừng ép ta”.
Vương Dã và Kế Bạch Phàm đều vô cùng giận dữ.
Hai vị Tiên Quân hạ vị căn bản không phải đối thủ của Tiên Quân nhập phẩm như Vương Tiêu.
Nhưng mà… “Bạch Phàm, Vương Dã, lui ra”.
Tần Ninh quát lên, nói: “Hai người các ngươi đều không phải là đối thủ của hắn ta, chẳng lẽ còn nghĩ hắn ta sẽ thật sự nương tay với các ngươi ư?”
Vừa nghe thấy lời này, cho dù Vương Dã và Kế Bạch Phàm có không muốn thế nào thì giờ phút này cũng không còn lời nào để nói.
Vèo vèo vèo... ba người Huyết Vô Chiết, Huyết Bằng Trình, Linh Vịnh Ca dẫn theo rất nhiều chiến sĩ dị tộc lao về phía khu vực được tạo ra bởi trăm ngọn núi quanh quay kia.
Giờ phút này ở nơi đó, uy lực của Nguyên Lôi Hỗn Điện Tru Tiên Trận vẫn còn mạnh mẽ như trước, nhưng bây giờ bọn họ đã không quan tâm được nhiều như vậy .
Nếu ba người không muốn chết, tốt nhất vẫn là xông qua khu vực nguy hiểm này, sau đó vượt qua hư không, rời khỏi biển Nam Thiên.
Ba vị Tiên Quân ở phía trước dẫn đường, dẫn dắt mọi người nhảy vào chống cự lại uy lực của đại trận.
Đúng lúc này.
Trong phạm vi bên trong trăm ngọn núi quay quanh, một luồng hào quang đỏ như máu đột ngột từ mặt đất mọc lên.