Phong Thần Châu

Chương 10212: “Hiểu rồi hiểu rồi”.




 Khả năng Tần Ninh chính là Hồn Vô Ngân vô cùng lớn! Hắn nhìn về phía Vương Tiêu, không khỏi khen ngợi nói: “Tuy rằng ngươi chỉ là cảnh giới Tiên Quân, nhưng lại có tâm tư kín đáo, suy nghĩ rõ ràng, đây là điều mà Tiên Quân bình thường không thể so sánh được”.  

 

Cũng không phải hắn muốn nói Tiên Quân không tính cái gì.  

 

Chỉ là điều này có liên quan đến đời thứ chín của hắn Hồn Vũ Thiên Tôn, nếu là người gắn bó chặt chẽ với hắn đời thứ chín, có thể suy đoán ra những chuyện đó thì cũng không tính là gì.  

 

Nhưng Vương Tiêu chỉ là một vị Tiên Quân, mà lại dám suy nghĩ như vậy, quả thật là làm cho người ta phải sợ hãi.  

 

Nghe nói như thế, mọi người lại há hốc mồm.  

 

Tần Ninh không hề phản bác.  

 

Đây là... Thừa nhận?  

 

Hắn thật sự là Hồn Vũ Thiên Tôn chuyển thế?  

 

Nhưng... sao có thể! Mọi người thật sự không dám tin.  

 

Kế Bạch Phàm, Vương Dã nhìn về phía Vương Tiêu, hai mắt đỏ bừng, nắm chặt hai tay lại, không nói được một lời.  

 

Nhiều năm trước, ba người cùng nhau quản lý Nhất Mạch Kiếm Tông, Vương Tiêu thường xuyên bế quan, chậm là vài năm, lâu thì hơn mười năm.  

 

Nhưng bây giờ... Vương Tiêu lại thông đồng với dị tộc.  

 

Điều này đối với hai người Vương Dã cùng Kế Bạch Phàm mà nói, thật sự là khó có thể chấp nhận được.  

 

Giờ phút này, lôi kiếp của Tần Ninh càng ngày càng mạnh.  

 

Vân Sương Nhi, Dương Thanh Vân, Lý Nhàn Ngư được Nguyên Hoàng Đỉnh bao phủ bên dưới, vẫn chưa khiến lôi kiếp của Tần Ninh tăng lên.  

 

Mà lực lượng khủng bố do lôi kiếp tạo ra cũng có từng đợt từng đợt nhè nhẹ lao vào trong cơ thể ba người.  

 

Cơ thể ba người lúc này hơi chuyển động, tràn ngập khí tức dao động.  

 

Vương Tiêu cầm kiếm tiên trong tay, ánh mắt lạnh lẽo.  

 

“Lôi kiếp mà ngươi trải qua vượt qua người thường, uy lực của lôi kiếp quả thật là rất cường đại, nhưng khi nào lôi kiếp biến mất, ngươi dựa vào cái gì để chống lại chúng ta đây?”  

 

Tần Ninh cười nhạo nói: “Vậy ta sẽ giết các ngươi trước khi lôi kiếp chấm dứt”.  

 

Vừa dứt lời, Tần Ninh tung một quyền về phía Vương Tiêu.  

 

Hắn có quan hệ thân thiết với Vương Dã, Kế Bạch Phàm, nhưng cũng không có liên quan gì mấy đến Vương Tiêu.  

 

Bởi vậy Vương Tiêu đầu quân vào dị tộc, giết là được.  

 

Nhưng thật ra chỉ sợ trong lòng Vương Dã và Kế Bạch Phàm sẽ khó chịu.  

 

Ầm... Tiếng nổ vang trầm thấp bùng nổ ra.  

 

Tần Ninh còn chưa lao ra, hai người Vương Dã và Kế Bạch Phàm đã trực tiếp xông về hướng Vương Tiêu.  

 

“Đại ca, ngươi muốn giết, hai người chúng ta sẽ giết cho ngươi xem”.  

 

Vương Dã gầm lên một tiếng, kiếm khí phóng lên cao.  

 

Kế Bạch Phàm cũng không sợ hãi, đồng thời liều mạng lao về phía Vương Tiêu.  

 

Hai Tiên Quân hạ vị đều xông về phía Vương Tiêu Tiên Quân nhập phẩm.  

 

Nhìn thấy hai người đánh tới, Vương Tiêu nhíu mày lại, kiếm trong tay hắn ta cũng không chút khách khí.  

 

Mà lúc này, Tần Ninh cũng không có gì phải khách khí nữa.  

 

“Các ngươi chịu chết đi!”  

 

Thiên kiếp cuồn cuộn, mưa gió lôi điện thay nhau ra trận.  

 

Kiếp này quá mạnh mẽ.  

 

Mà những nơi Tần Ninh đi qua, phàm là có Tiên Quân bị cuốn vào phạm vi thiên kiếp, lập tức sẽ dẫn động thiên kiếp cuồn cuộn rít gào, lực lượng tăng lên mấy lần mấy chục lần.  

 

“A...”, từng tiếng kêu thảm thiết vang lên.  

 

Từng vị Tiên Quân dị tộc bị lôi kiếp giết chết.  

 

Bốn người Huyết Bằng Trình, Huyết Vô Chiết, Linh Vịnh Ca, Cổ Nguyên Long không ngừng rút lui tránh né.  

 

Không có cách nào! Chỉ có thể trốn! Một khi bị Tần Ninh tới gần, chắc chắn sẽ phải chết.  

 

Lôi kiếp này khủng bố đến mức khiến lòng người run sợ.   

chapter content